Đóng đinh vào huyệt Thiên Trung để phong bế nội công, đâm xuyên qua xương bả vai để hạn chế ngoại công. Không thể sử dụng võ công cái thế, Cơ Phượng Ly cũng không khác phế nhân là bao.
Đối với người luyện võ, việc hủy đi công lực toàn thân còn đau khổ hơn cả cái chết. Nếu không có thù hận sâu đậm, rất ít người sẽ dùng tới thủ đoạn độc ác này.
Hoa Trứ Vũ không ngờ Hoàng Phủ Vô Song lại tàn nhẫn, vô tình như vậy.
Nàng còn nhớ ngày mới tiến cung, khi đánh cờ với Hoàng Phủ Vô Song, nàng đã từng nói nước cờ này, mỗi một bước đều xuất thần nhập hóa, nước chết tinh diệu, quyết đoán đầy mạnh mẽ. Người chơi cờ có lòng dạ sâu rộng, cũng rất có khí phách. Nếu một ngày trở thành hoàng đế, nhất định sẽ là minh quân một đời. Vốn nàng tưởng nước cờ đó là của Hoàng Phủ Vô Song nghĩ ra, không ngờ hắn sử dụng của Cơ Phượng Ly, hay cũng chính là nàng đã gián tiếp khen ngợi Cơ Phượng Ly.
Lúc đó, Hoàng Phủ Vô Song nghe xong liền ngang ngược nhặt một quân cờ lên, cục diện bế tắc trở thành lộn xộn, bát nháo, hắn còn cười lạnh: Dù kỳ nghệ của ngươi có cao siêu đến đâu cũng không tránh được một kích trí mạng của ta!
Đó cũng là lúc Hoa Trứ Vũ biết Hoàng Phủ Vô Song rất hận Cơ Phượng Ly. Còn bây giờ, đây có thể coi là kích trí mạng đó không?
Hắn làm như vậy, hiển nhiên là đã biết võ công Cơ Phượng Ly rất cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT