Hắn chăm chú nhìn Hoa Trứ Vũ, bỗng nhiên, trái tim có cảm giác nhói đau như bị kim châm, hắn lấy tay ôm ngực, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.
Hắn không biết điều này có nghĩa là gì, nhưng, cảm giác này cũng chỉ lóe lên trong một khoảnh khác rồi biến mất.
“Thật ra người là ai?” Hắn nhíu mày hỏi.
Đúng lúc này, có một thị nữ chạy ra khỏi phòng, vội vàng quỳ trước mặt Tiêu Dận, “Hoàng Thượng, Uyển tiểu thư lại ho, không uống được thuốc, nô tỳ thật không biết phải làm sao.”
Tiêu Dận nghe vậy cau mày lại, đứng dậy rời khỏi chiếc ghế đá, “Không phải vừa rồi còn rất tốt sao?”
“Có thể là do mấy ngày đi theo Hoàng Thượng chinh chiến nên đã bị nhiễm phong hàn. Uyển tiểu thư vẫn chưa quen với khí hậu Bắc Triều chúng ta, thật không biết có chịu nổi mùa đông ở đây không.” Thị nữ sợ hãi nói.
Sức khỏe Ôn Uyển không tốt? Không trách Tiêu Dận lại thức khuya như vậy, thì ra là lo lắng cho Ôn Uyển. Thì ra tiểu viện này là nơi ở của Ôn Uyển. Đúng là, sao có bao nhiêu nóc nhà nàng lại nhảy vào nơi này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play