Hoàng Phủ Vô Song dẫn theo Hoa Trứ Vũ, dọc theo cầu đá, đi ngang qua một hồ nước, chuyển qua bảy, tám dãy hành lang mới đến được Trúc Uyển ở phía đông, Hoàng Phủ Vô Song không cho người bẩm báo, mà trực tiếp đi vào phòng Cơ Phượng Ly.
Trong phòng không có người, chỉ có mùi hương thoang thoảng quấn quít tỏa ra từ chiếc lô hương trên đài làm từ men sứ xanh trắng, thanh tịnh, đẹp đẽ, mùi hương mát lạnh thấm vào ruột gan.
Hoàng Phủ Vô Song thấy rất khó hiểu, hắn không ngờ, mới sáng sớm mà cũng không thấy Cơ Phượng Ly ở trong phòng, liền nheo mắt hỏi mấy tên thị vệ bên ngoài: “Tướng gia đâu?”
Một nho sinh áo lam đi từ thiên phòng tới, người này có vẻ mặt tuấn tú, thần sắc ôn hòa, con ngươi đen thâm thúy, khóe môi lúc nào cũng cong lên như gặp chuyện vui mừng. Khi hắn nhìn thấy Hoàng Phủ Vô Song, liền cung kính hành lễ, nhưng đôi mắt lại lơ đãng nhìn về phía Hoa Trứ Vũ, trong mắt, còn có vài phần hứng thú,
Chỉ là, trên môi hắn, vẫn là vẻ tươi cười như trước.
Hoa Trứ Vũ cảm thấy ánh mắt hắn nhìn nàng có phần tò mò, lại giống như đang cố nén cười, còn có phần tiếc nuối, không những thế còn mang theo sự hứng thú, tóm lại là vô cùng phức tạp. Thật ra, từ sáng hôm nay, khi nàng đi theo Hoàng Phủ Vô Song dạo trong hành cung, mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt quái dị này, không ngờ, việc nàng tùy hứng đánh Cơ Phượng Ly tới hoa rơi nước chảy, đã nâng vị thế của nàng lên, khiến nàng trở thành một người nổi tiếng khắp hành cung.
Cho Tả tướng đương triều mấy cái tát, còn dứt cả một mảng tóc của hắn xuống, việc này, khiến những tên thái giám khác bội phục không thôi. Nhưng, nàng cũng đã đắc tội với không ít cung nữ ái mộ Cơ Phượng Ly, mấy cung nữ kia nhìn thấy nàng, ánh mắt đó, giống như muốn băm vằm nàng ra cho hả giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play