Tiểu thái giám đang giúp Cảnh Kha thắt nút, đến nút thắt cuối cùng thì Cảnh Kha đột nhiên nói: "Đổi một cái khác đi."
Tiểu thái giám vội lên tiếng theo: "Vâng. Hoàng thượng ngài xem chúng ta đổi cái nào?" Mấu năm nay hắn đã theo thói quen, Trung thu hằng năm Hoàng thượng sẽ dẫn theo đại Hoàng tử ra cùng nửa tháng, mỗi lần trước khi ra cùng, Hoàng thượng sẽ đổi vài bộ xiêm y, dường như bộ nào cũng không vừa mắt.
"Cái kia đi." Ngón tay Cảnh Kha chỉ vào một vạt áo màu xanh đen và một chiếc khăn lụa màu trắng nhưu trăng.
Tiểu thái giám chạy đến vài bước, cũng may ngày thường gã thường ở bên cạnh hắn hầu hạ, thủ pháp so với cung nữ còn lưu loát hơn. Cảnh Kha mặc xong xiêm y, nhìn qua gương đồng phản chiếu, cảm thấy mình cũng không đến nỗi già, lúc này mới đi ra ngoài.
Ở ngoài cửa có một thiếu niên tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt âm sáp, nhìn thấy Cảnh Kha ra cửa liền khom người: "Phụ hoàng." Cảnh Kha cười cười chỉ vào vạt áo nguyệt bạch của cậu: "Nhân gian thời tiết đẹp, con lại mặc một bộ tối màu như vậy, mẫu thân con nhìn thấy sẽ lại càm ràm cho xem."
Thiếu niên mặt ửng đỏ: "Nhi thần biết sai rồi, phụ hoàng." Dù khi trưởng thành cậu ít nói hơn, nhưng cũng không khác lắm so với thời niên thiếu. Cảnh Kha chính là thiên vị bộ dạng này của Tinh nhi, mọi thứ đều viết ở trên mặt: "Đi thôi! Đừng để nàng ấy đợi lâu."
Cảnh Kha nói xong liền lên xe ngựa, cùng Tinh nhi chạy ra khỏi thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT