Thư Nguyệt từng nói với Thanh Phong, nàng cảm thấy rất ngột ngạt khi ở cùng với Cảnh Kha. Mấy ngày nay nàng hằng ngày đều bị nhốt ở trong phủ học quy củ, học cách thống lĩnh hậu cung, Văn Hoa đế động một chút là truyền nàng tới để khảo sát nàng. Nàng vốn nhàn tản, một khi trở nên căng thẳng như vậy, liền cảm thấy con người tồn tại thật không thú vị, đến nỗi chạy không được mà cười cũng không xong. Trong lòng nàng thật sự không muốn làm Hoàng hậu. Trước đây trong phủ nhiều nữ nhân, nàng rất đau đầu, về sau vào cung còn phải tuyển tú, hơn nữa còn có các nữ nhân của các đại thần đưa tới, nữ nhân ngày càng nhiều. Sau này không biết mỗi ngày sẽ phải trải qua như thế nào.
Thư Nguyệt muốn đến một nơi không có nữ nhân. Không, Thư Nguyệt nói: Nàng muốn đi đến một nơi không có nữ nhân, nhưng Thanh Phong tốt nhất cứ cách ba ngày phải đến thăm nàng. Rồi lại chêm thêm một câu đại nghịch bất đạo: Tốt nhất là nuôi thêm mấy nam tử, tuổi tác trẻ trung, đừng già quá, như vậy thật vui vẻ dường nào. Mỗi khi như thế, Thanh Phong đều sẽ cười nàng không đứng đắn.
Nhìn lại Cảnh Kha trước mắt, đôi mày chau lại, chính là vì Thư Nguyệt mà tổn hao tinh thần.
"Không bằng ngài hãy ngồi xuống nói chuyện một chút? Biết đại Hoàng tử đã nhiều năm, giừo đây phải cẩn thận cân nhắc một phen, hình như chúng ta chưa từng nói chuyện nghiêm túc với nhau lần nào." Thanh Phong cười cười với hắn, rồi lại thổi lò hỏa cháy to một chút, sau đó pha trà cho Cảnh Kha: "Còn một khoảng thời gian nữa là ngài đăng cơ, chỉ sợ cũng không còn cơ hội như thế này nữa. Đến lúc đó thấy ngài lập tức phải quỳ xuống, khi nào ngài vui vẻ thì khi đó ngài sẽ bảo ta đứng dậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT