Ba ngày này đối với Niệm Nguyệt có chút gì đó mất hồn mất vía. Chiều tối Tống Vi ở trong viện đánh quyền, nàng ghé vào cửa sổ nhìn lén hồi lâu. Trên đời này sao có một nam tử đẹp như vậy nhỉ? Chỗ nào cũng đẹp, chỗ nào cũng thuận mắt. Quyền kia nắm chặt, một ra một vào, thân thể theo đó mà run lên. Này nào phải đánh quyền, rõ ràng là sắc dụ!

Chống mặt nhìn hồi lâu, thủ phạm đột nhiên thu thế quay đầu lại nhìn nàng nhe răng cười. Mẹ nó. Niệm Nguyệt rời cửa sổ ôm lấy ngực, nếu cứ như thế này, có còn kẻ ngốc thứ hai nào sau nàng nữa không?

Đúng như nàng nghĩ, vị kia gõ cửa sổ. Niệm Nguyệt choàng áo lông đi ra ngoài, áo bông rất dày, nàng giống như một cái bánh báo, khuôn mắt nhỏ nhắn trắng hồng, trong mắt ánh lên một tia trộm. Tống Vi sợ tới mức cúi đầu xuống nhìn lại mình, vẫn tốt. Hắn ho nhẹ một tiếng: "Trong đầu ngươi lại nghĩ lung tung cái gì đấy!"

Niệm Nguyệt nhếch miệng cười, quay đầu dẫn hắn vào nhà ăn: "Ngài nhìn xem, hôm nay tiểu nhân nấu cơm cho ngài đó! Lần trước tiểu nhân nấu nhưng không tài nào ăn nổi, lần này rút kinh nghiệm xương máu, nấu một lần cho thật nghiêm túc."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play