Sáng sớm mùng Một mở mắt ra đã không còn ai bên cạnh. Tống Vi sững sờ một lúc, bộ dạng điên loạn tối hôm qua đột nhiên xuất hiện trong khối óc, còn có cả tiếng "đau" kia của Niệm Nguyệt khiến lòng run sợ nữa. Trong lòng Tống Vi có chút buồn bưch, mấy năm nay hắn vẫn luôn coi bản thân mình như một quái thai, không thân cận với bất kỳ ai, như vậy sẽ khiến hắn dễ chịu hơn một chút. Vậy mà tối hôm qua lại mất kiểm soát. Sao lại có thể mất kiểm soát được nhỉ?

Cái này nên gọi là gì?

Cái này nên gọi là gì?

Đây là chuyện mà người làm sao? Tống Vi thầm mắng mình vài câu, một nữ tử tốt như vậy, sao cứ như vậy mà bị mình là hư mất rồi? Trong lòng hắn cảm thấy thực sự có lỗi với Niệm Nguyệt, mình thật đúng là phi quân tử. Mặc xiêm y với đen mặt đi tìm Niệm Nguyệt, trong đầu suy nghĩ xem nên nói chuyện với nàng như thế nào. Tới nơi ngồi xuống, ở ngoài phòng nàng nghe ngóng một lát, một chút động tĩnh cũng không có. Hắn gõ cửa, nghe thấy giọng nói buồn bã ở bên trong: "Đến đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play