Thanh Phong mơ hồ nghe được những động tĩnh bên ngoài, cùng với câu nói nặng nề của Tuyết Diên kia, lường trước đã xảy ra chuyện gì, song lại không có hứng thú để hỏi. Nàng đứng dậy thắp đèn, từ dưới gối lấy ra một chiếc khăn. Căn bệnh mà nàng phải gánh chịu từ khi mẫu thân qua đời thiếu chút nữa lấy mạng nàng. Lúc ấy Tuyết Diên và Tiểu Thất còn chưa tới, nha đầu bên người là của hồi môn của đại nương, người bị bệnh còn phải xem sắc mặt của nha đầu. Cửa đóng sầm lại, bát thuốc đang cầm trên tay đặt mạnh xuống bàn, nàng ta uống một ngụm nước lạnh rồi quay đầu đi. Đó là lần đầu tiên Thanh Phong cảm nhận được thế nào là ấm lạnh. Nàng còn muốn nói với phụ thân vài câu, nhưng lại ở ngoài cửa nghe thấy ông nói với người thiếp mới: "Cho nàng một đứa con trai, giống ai cũng được, ngàn vạn lần đừng giống Thanh Phong, trong nhạt nhẽo không có phúc khí, không vui vẻ chút nào."

Thanh Phong bị bệnh ước chừng hơn một tháng, sau đó tam ca thời niên thiếu, trên đầu đeo lụa trắng bước vào phòng ngủ của Thanh Phong: "Tống gia không đối đãi tốt với chúng ta, nhưng chúng ta không thế cứ như vậy được. Tam muội, chúng ta phải sống." Tam ca cũng đã mất đi mẫu thân.

Mà nay khi Thanh Phong nhớ tới những việc này, cảm giác vẫn rõ ràng trước mắt, rõ ràng đã rời khỏi Tống gia lâu như vậy, song Tống gia lại âm hồn không tan.

Nàng thêu khăn cho tam ca, tam ca thích sạch sẽ, khăn bẩn một chút đã lập tức đưa hạ nhân cầm đi giặt, một ngày phải dùng bảy, tám chiếc. Khăn của Thanh Phong thêu không phổ biến, tam ca dùng rất vừa lòng.

Hôm nay Lan Thương ở phủ nha bận rộn cả ngày không kịp ăn uống gì, ra khỏi phủ nha đã thấy Triệu Việt Khê mang theo hộp đồ ăn đứng dưới ánh trăng, thái độ hèn mọn của nàng ta khiến Lan Thương sửng sốt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play