Lúc này trong phòng làm việc của phòng phẫu thuật, con mắt một đám người nhìn chằm chằm vào video phẫu thuật, không ngừng thảo luận.

- Chuyện này, nếu như tiểu Trần đi trễ một chút, người bệnh này đoán chừng khỏi căn phải nói, chưa kể mất máu, hai động mạch chủ tốn thương, lá lách vỡ tan, còn có bên trong ổ bụng có nhiều chỗ cơ quan nội tạng bị tổn thương...

Chu Hoành Quang nhìn hiện trường trong video, lập tức đưa ra phán xét.

Tiền Lượng và Trương Hữu Phúc nhớ lại tình hình lúc đó, đều cảm thấy hơi may mắn, nếu như không phải Trần Thương, khả năng người bệnh không giữ được tính mạng.

Mặc dù nói thời gian hoàng kim để cấp cứu tai nạn xe cộ là một giờ đến hai giờ.

Nhưng, kiểu băng huyết này, đã qua hai giờ, đoán chừng người bệnh đều không thể sống?

Lý Bảo Sơn gật đầu:

- Đúng, lúc ấy tại hiện trường người bệnh đã lên cơn sốc rồi, dù sao động mạch lá lách cùng động mạch chủ bụng đều bị tổn thương, nơi đó máu như phun nước.

Có thể không hề nghi ngờ mà nói, Trần Thương, là ân nhân cứu mạng của người phụ nữ đó!

Hình ảnh phẫu thuật tự chuyển qua, đều là rửa sạch một chút, đều là tiến hành quan sát nhanh, nhưng nhìn tình huống tổn hại trong ổ bụng, mọi người vẫn còn hơi cảm khái

Rất nhanh, hình ảnh xuất hiện vị trí lá lách, lập tức mọi người thấy lá lách vỡ tan, lập tức khẽ thở dài một cái.

Mọi người đều biết, lá lách người bệnh, không được bảo vệ nhiều lắm!

Nhưng, nơi nào có nhiều yêu cầu xa vời như vậy, trước bảo vệ mạng, mặt khác đều dễ nói.

Nhưng một màn kế tiếp, nhất thời mọi người sợ ngây người!

Bởi vì họ phát hiện, phẫu thuật tiếp theo lại không phải là phẫu thuật cắt bỏ lá lách!

Mà... kia là đang làm gì?

Cầm lấy pen kẹp kim làm gì?

Khâu lại mạch máu!

Lập tức, mọi người trợn tròn mắt.

Chu Hoành Quang vội vàng kêu tạm dừng, một mặt tò mò nhìn Lý Bảo Sơn:

- Chủ nhiệm Lý... Đây là tại khâu mạch máu trong lá lách?

Lý Bảo Sơn gật đầu:

- Đúng!

Chu Hoành Quang lập tức kinh ngạc một hồi.

Mạch máu trong lá lách thay đổi phức tạp, sau khi lá lách bị tổn thương nặng, mạch máu vỡ ra, dẫn tới lá lách ứ máu, rồi sưng to lên rất dễ vỡ, rất dễ dàng vỡ nát!

Lúc này đi khâu lại mạch máu không thể nghi ngờ tăng thêm khả năng gây tổn thương lá lách!

Nhưng...

Lập tức Chu Hoành Quang cũng kịp phản ứng, tại sao phải làm như vậy?

Vì Lý Bảo Sơn họ không muốn cắt bỏ lá lách diện tích lớn.

Vì người bệnh chỉ mới ngoài ba mươi.

Quãng đời còn lại rất dài.

Lúc này, lá lách người bệnh vì bị thương sự tương đối ngắn, thông qua khâu lại mạch máu, hoàn toàn chính xác có thể đạt tới hiệu quả chắc chắn... Giảm bớt phạm vi cắt bỏ cơ quan bị hoại tử.

Nhưng không thể nghỉ ngờ phẫu thuật này độ khó và mức độ nguy hiểm vô cùng lớn!

Nghĩ tới đây, Chu Hoành Quang hít sâu một hơi!

- Chỉnh video phẫu thuật này về tốc độ chuẩn.

Viện Viện nhẹ gật đầu, thao tác, rất nhanh điều chỉnh thành tốc độ chuẩn.

Chu Hoành Quang nhìn hình ảnh, nhìn một đôi tay xảo diệu nhanh chóng khâu lại... lập tức nhíu mày!

- Tốc độ chuẩn, không cần tăng tốc.

Viện Viện sững sờ, cậu ta đã chỉnh về tốc độ chuẩn, đây chính là phát ra với tốc độ 1.0?

- Chủ nhiệm, đây đã là tốc độ chuẩn.

Khổng Viện Viện nhịn không được nói

Chu Hoành Quang lập tức sững sờ:

- Chuyện này sao có thể, khâu lại làm sao có thể nhanh như vậy, đây là lá lách mà...

Ông còn chưa nói xong, chợt phát hiện thời gian góc trên bên phải video phẫu thuật thật sự là tốc độ 1.0.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play