Người đàn ông chạy tới, Trần Thương vội vàng nói:
- Trước mắt chú giúp cháu chặn miệng vết thương lại!
Người đàn ông nọ vội vàng gật đầu!
Trần Thương cảm kích nhìn thoáng qua bác tài xế.
Lúc này, người nguyện ý đứng ra giúp không nhiều lầm, nhưng người chú này mặc dù lôi thôi lếch thếch, nhưng lại rất nhiệt tình!
Giao cho người khác, khả năng đã sớm tránh xa Trần Thương.
Một mình Trăn Thương có thể giải quyết được không?
Khẳng định là không thể!
Nhưng nhìn người đàn ông râu ria xôm xoàm, lại chủ động dừng lại hỗ trợt
Nghe thấy Trần Thương, người tài xế nghiêm túc nhẹ gật đầu, dùng sức đè ép vết thương, lúc này tây trang màu đen của Trần Thương đã hơi ướt đẫm, máu ồ ạt, đè ở trên quần áo, tay chú tài xế rất nhanh nhuộm thành một màu máu!
Đây là chảy không biết bao nhiêu máu!
Nghĩ tới đây, tài xế kia cũng nhịn không được sợ hãi trong lòng.
Lúc này Trần Thương lại lo lắng một chuyện khác, người bệnh có xuất huyết bên trong hay không, nếu như chảy ngược vào trong, tiếp đó làm tắc nghẽn ống dẫn khí, có thể dẫn tới ngạt thở!
Anh cần xử lý vật thể lạ trong khoang miệng của người phụ nữ kia, tiếp đó dùng mọi cách để thông ống dẫn khí!
Nhưng vào lúc này!
Hiện trường chỉ có hai người trưởng thành, cộng thêm một đứa bé trai bảy tám tuổi, con mắt trừng trừng nhìn chằm chằm vào trong vũng máu mẹ mình, rong mắt rưng rưng nước mắt, hai tay cầu nguyện để ở trước ngực, gật đầu, miệng lẩm nhẩm gì đó xin phù hộ cho mẹ mình.
Sau khi Trần Thương xử lý xong vật thể lạ trong khoang miệng, nâng đầu người phụ nữ nghiêng vẽ vừa, sờ sờ trên cơ tế người bị nạn, muốn tìm điện thoại liên hệ cho người nhà.
Đứa bé trai này khẳng định không làm chủ được!
Rất nhanh, sau khi tìm được điện thoại, Trần Thương nhìn hỏi:
- Biết mật mã điện thoại của mẹ cháu không?
Đứa bé nghe Trần Thương hỏi, vội vàng gật đầu, âm thanh nghẹn ngào nói:
- Dại Biết.
Cầm điện thoại, sau đó thuần thục mở khóa, trực tiếp bấm số gọi cho ba ba.
Rất thuần thục!
Không bao lâu điện thoại được kết nối, từ bên kia truyền đến âm thanh lười biếng của đối phương:
- Vợ yêu, sao vậy?
Đứa bé trai oa một tiếng liền khóc to lên!
- Ba ba, mẹ sắp chết rồi! Mẹ sắp chết rồi! Ba mau tới cứu mẹ đi!
Một câu, khiến cho người đàn ông bên kia mình!
Cái gì gọi là sắp?.
||||| Truyện đề cử:
Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
- Con, làm sao? Không phải con và mẹ đi dạo à?
Giọng nói của người chồng gấp rút căng thẳng.
Đứa trẻ còn muốn lên tiếng, Trần Thương nhận lấy điện thoại:
- Xin chào! Bây giờ vợ anh gặp tai nạn giao thông, tại... Sau khi xảy ra tai nạn giao thông, tài xế bỏ trốn, bây giờ tình huống mạng sống của vợ anh cực kỳ không ổn định, bây giờ băng huyết, lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng, lập tức sẽ được đưa đến Tỉnh Nhị Viện cấp cứu, chúng tôi căn người nhà hoàn thành thủ tục, anh tranh thú thời gian đến bệnh viện một chuyến đi, đúng rồi, chúng tôi giúp anh đưa đứa bé đến bệnh viện!
Người đàn ông nghe xong, lập tức sợ ngây người! Tai nạn giao thông!
Gây chuyện bỏ trốn!
Băng huyết!
Nguy hiểm tính mạng!
Mấy cái thông tin tại nam tử trong đầu tạo thành một cái đáng sợ hình ảnh.
- Được rồi tốt Bác sĩ ngài đã mau cứu vợ tôi! Tôi lập tức đến ngay.
- Bác sĩ, ngài đưa theo con của tôi đi theo mọi người đến bệnh viện, tôi đến đó tìm nó!
Giọng nói lười biến của người đàn ông lập tức tỉnh táo lại, mặc dù rất đau xót, nhưng là rất lý tính an bài mọi việc, lập tức đứng dậy muốn hướng chạy ra bên ngoài.
Lúc này, Trần Thương mới có thời gian đi xem người đàn ông còn lại!
Tiến hành công việc cấp cứu ở hiện trường tại tai nạn giao thông, không thể nghỉ ngờ là chạy đua với thời gian!
"Thời gian là tính mạng, câu nói này là biểu đạt thích hợp nhất trong lúc này!
Bởi vậy, “Nhanh đoạt”, “Nhanh cứu”, "Nhanh đưa” là mấu chốt quyết định người bị thương có thể giảm bớt tàn tật cùng di chứng hay không, cũng là có thể hay không bảo vệ hi vọng duy nhất hay không!
Lúc này, Trần Thương đối với mỗi một giây đồng hồ, đều rất để ý!
Hoả tốc cứu viện!
Rất khẩn cấp!
Mà lúc này, tài xế Dương đã chuẩn bị tốt hai xe cứu thương, bắt đầu tổ chức cứu người, chạy đến chỗ mục tiêu!