Mà nguyên bản, Cát Hoài với tư cách chuẩn nam thần của khoa, chỉ có thể lui xuống vị trí thứ hai

Xế chiều hôm nay, phòng làm việc không bừa bộn nhiều chuyện, mọi người rất vất vả mới nắm chặt cơ hội này, tranh thủ thời gian chỉnh lý ca bệnh, bệnh lịch trước tuần thứ hai của tháng này đều đã kết thúc, mà mọi người còn chưa bàn giao.

Phòng bệnh không biết đã nhận bao nhiêu lượt điện thoại.

Bác sĩ chỉnh lý bảng theo dõi, kiểm tra đối chiếu thuốc thang, tìm kiếm các loại đơn xét nghiệm, y tá cũng phải gấp gáp chuẩn bị các loại ghi chép hộ lý, ký tên vào bảng biểu.

Vương Yến đang chuẩn bị trở về trạm y tá, Cát Hoài vội vàng gọi lại

Lộ ra một nụ cười tự nhận là mê người nói

- Chị Yến, chị căm đơn xét nghiệm của người bệnh A, giường bệnh 51 đóng dấu một phần giúp em.

A!

Vương Yến cắt lời nói một tiếng:

- Bà chị này còn một đống công việc chưa làm! Tự cậu đi làm đi!

Cát Hoài bất đắc dĩ, đành phải tìm Trần Thương:

- Tiểu Trần, cậu giúp tôi đi đóng dấu một phần đơn xét nghiệm của người bệnh A.

Lúc này, Trần Thương đang cầm một bản hướng dẫn phẫu thuật mới nhất của ngoại khoa đọc say sưa ngon lành, nghe thấy lời nói của Cát Hoài, lập tức một tiếng.

Vương Yến thấy thế, lập tức nói:

- Bác sĩ Tiểu Trần, cậu đọc sách đi!

Nói xong sau này, trừng mắt liếc Cát Hoài:

- Sao cậu có thể lười như vậy! Bác sĩ Tiểu Trần đọc sách mà cũng quấy rầy.

- Đưa người số của người bệnh nằm viện cho tôi! Tôi đi đóng dấu giúp cậu!

Vương Yến nói một câu, chọc cười mọi người rong phòng làm việc.

Cát Hoài lập tức thở dài:

- Ai... Từ khi tiểu Trần tới đây, địa vị nam thần. khoa của tôi càng ngày càng không vững chắc!

Vương Yến vừa vặn nghe thấy, quay đầu nhịn không được cười mắng:

- Bác sĩ Cát, cậu lấy cái gì để so với tiểu Trần!

- Câu khâu không nhanh như bác sĩ Trần, dáng dấp cũng không đẹp trai bằng bác sĩ Trần!

- Đã không có nhiều tóc rậm rạp như bác sĩ Trần, cũng không có dáng người cao ráo như bác sĩ Trần.

Nói một phen, lập tức làm cho phòng làm việc náo nhiệt lên.

Cát Hoài cũng không để tâm, dù sao bình thường cũng quen nói đùa với các tiểu y tá rồi.

Mà Trần Thương một mặt ngơ ngác!

Mình đã im lặng như vậy rồi!

Tại sao vẫn là bị phát hiện?

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được thở dài, ánh mất nhìn Cát Hoài tràn đầy mấy phần đông tình: Bác sĩ Cát, đều tại tôi quá ưu tú.

Mạnh Hi nhìn một màn này, không nhịn được ghé mắt nhìn lại, trong ánh mắt cũng đầy ý cười

Lúc này, một y tá đi đến, nghe thấy Vương Yến khắp nơi nói chuyện này, cũng cười cười.

- Bác sĩ Cát, không phải nói gì chứ, so sánh cậu với tiểu Trần đúng là một lựa chọn sai lầm! Tiểu Trần hiện tại là nam thần thứ hai của ngoại khoa Tim chúng ta!

Những bác sĩ khác cũng nhao nhao nở nụ cười

- Nam thần thứ nhất là ai?

Y tá:

- Đương nhiên là chủ nhiệm! Chủ nhiệm Hạ của chúng ta là nam thần phòng ban.Nhưng mà... Chủ yếu là tiểu Trần, cậu ấy vừa hay là học sinh!

Lần này, Mạnh Hi cũng đều bị chọc cười.

Trần Thương cười cười xấu hổ, dứt khoát đứng dậy, tranh thủ thời gian chạy đến trạm y tá đóng dấu đơn xét nghiệm.

Cái phòng làm việc này quá hung hiểm.

Nhưng mà vừa vặn đến trạm y tá, một đám tiểu y tá trông thấy Trần Thương tới thì vội vàng hỏi.

- Bác sĩ Tiểu Trần, anh đang bận gì hả?

Trần Thương:

- Đóng dấu đơn xét nghiệm!

- Ai nha, công việc này để chúng ta làm là được rồi, anh nghỉ ngơi một chút đi!

- Đơn xét nghiệm của ai?

Trần Thương:

- Nằm viện số là 1019 2811, người bệnh của bác sĩ Cát.

Y tá nghe xong, lập tức nói thầm một tiếng:

- Cái này, bác sĩ Cát là hâm mộ và ghen ghét dung mạo của cậu đẹp trai hơn anh ta nên mới để bảo cậu làm việc vặt!

Một tiểu y tá khác cũng nhẹ gật đầu:

- Đúng đấy, được rồi, báo sĩ Trần, cậu đi đọc sách đi, chúng tôi đóng dấu cho!

Trần Thương:...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play