Sau khi xem hết video Trần Thương làm phẫu thuật ở phòng cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện xong, trong lòng Vương Hướng Quân cảm giác rất khó chịu.
Cũng là khoa cấp cứu!
Chỗ thua kém làm sao lại lớn như vậy chứ?
Lại nói, khoa cấp cứu Đông Đại Nhất viện chính là phòng ban đứng đầu ở thành phố An Dương, mà khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện mới là phòng ban lạc hậu.
Cho tới nay đều là như vậy!
Thế nhưng ngày hôm qua, một ca phẫu thuật kia đã đổi mới cách nhìn của Vương Hướng Quân.
Ẩn ẩn cảm thấy bị Lý than đen nghịch tập.
Cái này sao có thế?
Sau khi Vương Hướng Quân trở về, càng thấy hổ thẹn, càng nghĩ càng không thoải mái, quyết định cho bác sĩ khoa cấp cứu Đông Đại bệnh viện học một khóa!
Nhìn khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện người ta thế nào?
Nghĩ tới đây, Vương Hướng Quân trở lại Tỉnh Nhị Viện, copy một bản video phẫu thuật
Bởi vì là phòng khám gấp phẫu thuật, vì vậy nên phẫu thuật là phải được ghi chép, đây cũng là bằng chứng duy nhất.
Khi Vương Hướng Quân đưa tay muốn lấy video, Lý Bảo Sơn cao hứng, hưng phấn, gọi là đắc ý.
Nghĩ tới đây, Vương Hướng Quân tức nghiến răng nghiến lợi.
Đã bao lâu rồi Lý Bảo Sơn không vui vẻ như vậy, phòng ban của mình xuất hiện nhân tài, mà lại làm một ca phẫu thuật có ý nghĩa phi phàm như vậy, đây đối với Lý Bảo Sơn cùng khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện mà nói đều là một chuyện làm nở mày nở mặt.
Hơn nữa, mặc dù bọn họ không tham dự ca phẫu thuật này từ đầu tới đuôi, nhưng trên cơ bản là nhìn từ đầu tới đuôi, loại trừ ngay từ đầu mở ngực không thấy, thuật chỉ tiết rõ mồn một trước mắt.
Đây là một ca phẫu thuật kinh điển, đây là Đào Mật đánh giá.
Có thể để cho một chủ nhiệm ngoại khoa tim cấp đại sư đưa ra đánh giá như vậy, có thể nghĩ trình độ phẫu thuật của Trần Thương có bao nhiêu ưu tú.
Vì vậy, Vương Hướng Quân càng nghĩ càng trong lòng càng không thoải mái, càng nghĩ càng thấp thỏm.
Lý Bảo Sơn này đến cùng mang theo một đám binh linh thế nào!
Còn có tiểu Trần này có bao nhiêu lợi hại!
Nghĩ tới đây, Vương Hướng Quân quyết định cầm video phẫu thuật này trở về gõ một đám kia tiểu bác sĩ khoa cấp cứu, để bọn họ hiểu rõ sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, cấp cứu Tính Nhị Viện người ta có thể từ mình mở ngực làm phẫu thuật ngoại tim!
Hơn nữa, mấu chốt nhất là gặp nguy không loạn!
Tự mình đi cùng người bệnh đến khoa X-Quang làm kiểm tra.
Loại tinh thần này, thật sự là đáng quý!
Mặc dù không phải cổ vũ bác sĩ khác làm như thế, nhưng làm như vậy làm cho lòng người thật ấm áp!
Và thể hiện ra một người phẩm chất.
Chẩn đoán được thoát vị hoành màng ngoài tim cộng thêm màng tim lấp đầy, cấp tốc đưa ra quyết định phẫu thuật gấp ở phòng khám, đồng thời phẫu thuật thành công, đây chính là năng lực cùng quyết đoán!
Làm một cái bác sĩ khoa cấp cứu, hai loại phẩm chất này quá quan trọng!
Vừa phải có nhân tâm hậu đức, lại nhất định phải có quyết đoán quả cảm, còn phải có năng lực!
Ba cái hợp nhất, năng lực này đã có thể trở thành một bác sĩ ngoại khoa rất giỏi
Vương Hướng Quân càng nghĩ càng cảm thấy trông mà thèm!
Đáng tiếc, Lý than đen hiện tại bao che Trần Thương cực kỳ chặt chẽ, căn bản không có cách nào xuống tay, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể điều giáo đám người dưới tay mình, tiếp đó, tranh thủ xem có thể đưa vào mấy nhân tài không tệ hay không.
Cùng ngày, Vương Hướng Quân giảng video phẫu thuật này rõ rằng rành mạch đầu đuôi ngọn nguồn cho mọi người một phen!
Đương nhiên, Vương Hướng Quân ẩn giấu đi tên thật, dù sao video phẫu thuật cũng nhìn không ra là Trần Thương, duy nhất có thể chứng minh Trần Thương chính là giọng nói của anh trong khi phẫu thuật.
Nhưng nếu không phải người quen thuộc thì ai biết đó là giọng nói của Trần Thương!
Bác sĩ khoa cấp cứu của Đông Đại Nhất Viện nghe xong lời nói của Vương Hướng Quân, xem hết phẫu thuật.
Nhao nhao trầm mặc.
Nói thật, bọn họ cũng không biết nói cái gì.
Bọn họ đều là bác sĩ cấp cứu, đều biết loại tình huống nguy cấp kia.
Thế nhưng khi để tay lên ngực tự hỏi một cái, nếu mình gặp phải tình huống này nên làm như thế nào?
Có thể làm những gì, có làm được như thế hay không?
Đây đều là vấn đề!
Nghĩ tới đây, mọi người trăm mặc không nói, bùi ngủi mãi thôi.
Vương Hướng Quân nhìn mọi người nói:
- Hôm nay, tôi cho mọi người xem video này, không có ý gì khác, tôi chỉ hi vọng mọi người hiểu rõ, trách nhiệm cùng gánh nặng trên người bác sĩ cấp cứu có bao nhiêu?
- Chúng ta càng cố gắng một phần, thì sẽ có nhiều hơn một phần để cứu một sinh mệnh!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT