Trở lại phòng làm việc, Giang Đào phát hiện phòng làm việc bác sĩ chỉ có một mình Tân Duyệt ở nơi đó chỉnh lý tư liệu.

Giang Đào cười cười đi tới:

- Chào, bác sĩ Tần.

Tân Duyệt ngẩng đầu, mỉm cười:

- Chào, bác sĩ Giang.

Đúng, cực kỳ khách khí hỏi thăm một chút.

Giang Đào trực tiếp cầm cái ghế ngồi xuống bên cạnh, có chút hắng hái hỏi:

- Bác sĩ Tần, tôi nghe nói cô muốn thi tiến sĩ, đúng không? Kế hoạch đi chỗ nào chưa?

Tần Duyệt muốn thi lên tiến sĩ không phải tin tức lớn gì, mọi người ở văn phòng cũng thường xuyên nói, tăng thêm công việc bây giờ của Tần Duyệt trên cơ bản đã dần chuyển sang hướng nghiên cứu khoa học, mọi người đều biết Tân Duyệt đã bắt đầu chuẩn bị.

Tân Duyệt nhẹ gật đầu:

- Đúng, đang suy nghĩ, khả năng đi thủ đô, nhưng có thể là tại chức, sẽ không đi học trong tuần.

Giang Đào nghe xong, vội vàng nói:

- Thủ đô? Thủ đô tốt! Nhưng... tôi cảm thấy tất nhiên học, lựa chọn ngày trong tuần tương đối tốt, dù sao bây giờ tiến sĩ tại chức không được coi trọng, rất nhiều đơn vị đều không đồng ý.

Giang Đào nói cũng rất hợp lý.

Tần Duyệt gật đầu, cười nói:

- Tôi đã lớn, lại học tiến sĩ chính quy, nghiên cứu khoa học áp lực lại khó nuốt.

Giang Đào vội vàng cười nói:

- Cô hẳn là thật nhỏ đi!

Giang Đào tự nhận là hài hước một phen chắc có thể thêm một chút điểm ấn tượng cho chính mình?

Nhưng, anh ta căn bản không nhìn thấy gương mặt Tân Duyệt lập tức tối săm lại, khí huyết cuồn cuộn.

Cái gì nhở?

Của cậu mới nhỏ á!

Chỗ này chỗ kia của cậu đều nhỏ!

Chữ “nhở” đã được Tân Duyệt bôi đen trong từ điển, cả “Viện Trần" cũng không dám nói, cậu ta lại dám!

Lúc này, Vương Khiêm vừa vặn tiến vào, thấy một màn này lập tức biến sắc, thăng nhóc này, vừa tới đã dụ dỗ hoa khôi của khoa chúng ta? Cậu coi Thương nhĩ chúng ta ở đâu?

Không được!

Nghĩ tới đây, Vương Khiêm cảm giác bản thân nên giúp anh em một cái.

Đột nhiên Vương Khiêm hỏi:

- Bác sĩ Giang, cậu còn trẻ tương lai sáng lạn, trình độ lại cao, có người yêu chưa?

Giang Bác ngượng ngùng cười nói:

- Đây không phải do vẫn luôn chăm chỉ học tập sao? Vẫn chưa có thời gian tìm người yêu, hơn nữa muốn về An Dương, yêu đương cũng nhất định không ổn định, vì lẽ đó muốn ổn định lại tính!

Vương Khiêm nghe xong, càng thêm cảnh giác, thẳng nhóc này... Dụng ý khó dò, anh ấy phải tranh thủ thời gian khuyên nhủ Thương nhi, bằng không đến cuối cùng hoa khôi của khoa bị người khác cướp mất không nói, tên này là người trong lòng Tần viện trưởng muốn giữ lại, đây chính là mất đi vợ rồi cả chức viện trưởng, tổn thất bao lớn!

....

Lúc này, An Ngạn Quân cũng trở về phòng làm việc, vừa vặn trông thấy một màn này, nhịn không được nói:

- Tiểu Giang, đi kiểm tra phòng với tôi đi thôi Trần đã làm xong rồi.

Giang Đào gật đầu, so với Tân Duyệt, bây giờ anh ta càng tò mò Trần Thương hơn, nghĩ tới đây, vội vàng đứng lên, đi theo ra ngoài.

Trí nhớ Trần Thương không sai, ấn tượng rất sâu sắc đối với rất nhiều người bệnh, sau khi đến phòng bệnh.

Trần Thương cười nói với người bệnh, khách khí, hơn nữa đều nhớ hết tên của mỗi người bệnh, điều này khiến cho người bệnh lập tức cảm giác có chút thân thiết.

Dù sao có cách quan hệ tốt với người bệnh, sẽ trợ giúp khai triển công tác tốt hơn nhiều, đây là lão Trần dạy cho Trần Thương.

- Ui nha, bác sĩ Trần, tôi cảm giác khôi phục đặc biệt tốt, khi hoạt động, kiểu cảm giác này đặc biệt rõ ràng... Thật sự cảm ơn bác sĩ Trần!

Người bệnh vừa cười vừa nói.

Trần Thương gật đầu:

- Bây giờ chú đã làm phẫu thuật xong qua 16 giờ rồi, một hồi sẽ được cho xuất viện, buổi tối hôm nay bắt đầu hoạt động lại, một hồi lúc xuất viện, y tá trạm sẽ đưa hai bản hướng dẫn thao tác, về nhà tự mình luyện tập tốt

Người bệnh nghe xong:

- Không căn đi trung tâm phục hồi?

Trần Thương lắc đầu:

- Không có chuyện gì, tình huống chú cháu hiểu rõ, trở về tự mình luyện một chút là có thế khôi phục!

Người bệnh lập tức cười.

Liên tục kiểm tra cho mấy bệnh nhân, khôi phục đều rất tốt, Trần Thương có dặn dò đi trung tâm phục hồi, có dứt khoát để trở về tự mình luyện tập.

Điều này làm cho Giang Đào có chút hiếu kỳ.

Tùy ý như thế sao?

Về nhà tự mình luyện được à?

Còn có... cái gì hướng dẫn thao tác?

Lúc này, trong đầu Giang Đào đầy hiếu kỳ.

Còn có, 24 giờ bắt đầu phục hồi à?

Cái này, vì sao Trần Thương khâu cơ lại không căn dùng phương pháp khâu Tang?

Phải biết răng phương pháp khâu Tang có ưu thế lớn trong khâu cơ như vậy, trình độ cực tốt có thể giảm bớt dính liền, hơn nữa 12 giờ có thể bắt đầu phục hồi!

Trong lòng Giang Đào bắt đầu hoài nghĩ phần cơ. được Trần Thương khâu lại.

Loại cảm giác này tựa như là từ thủ đô trở lại thị trấn bình thường của một tỉnh, có một loại cảm giác. ưu việt vô hình.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Giang Đào đi theo y tá trạm cầm vài bảng hướng dẫn thao tác phục hồi gân bắp thịt nhét vào túi, sau đó trở lại phòng làm việc hỏi:

- Chủ nhiệm, phục hồi cơ này là từ đâu tới?

An Ngạn Quân ồ một tiếng:

- Đây chính là công lao của bác sĩ Trần, cậu ấy tự mình nghiên cứu ra thủ pháp tập luyện tự phục hồi, hiệu quả rất không tệ, đối với tổn thương cơ bình thường, hoàn toàn có thể tự mình luyện tập, giảm bớt được tiền trị liệu.

Giang Đào nghe xong, đột nhiên cảm giác được quá qua loa!

Bây giờ anh phát hiện toàn bộ cấp cứu đều rất lạ!

Để một người trẻ tuổi kiếm tra phòng không nói, cả bản thao tác hướng dẫn đều để một người trẻ tuổi làm.

Điều này thật không thể tưởng tượng nổi?

Trở lại phòng làm việc, Giang Đào đột nhiên hỏi An Ngạn Quân:

- Chủ nhiệm An, không phải chúng ta đều căn 24h để phục hồi à? Vì sao không dùng phương pháp khâu Tang để khâu cơ? 12 giờ đã bắt đầu phục hồi.

An Ngạn Quân vuốt lông mày:

- Phương pháp khâu Tang... Tiểu Trần nói bây giờ phương pháp khâu Tang vẫn còn tồn tại khuyết điểm, cần cải tiến không ngừng, hơn nữa cách chúng ta dùng dễ dàng hơn so với Tang pháp, từ từ cậu sẽ biết.

Giang Đào trực tiếp mê mang rồi!

Điên rồi!

Tuyệt đối điên rồi!

Toàn bộ khoa cấp cứu đều là kẻ điên!

Trần Thương cũng dám nói phương pháp khâu Tang tồn tại khuyết điểm, cần sửa đổi không ngừng, đây là lời nên nói khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện, một bệnh viện cấp ba bình thường à?

Cậu xem cậu là ai?

Giang Đào cười xấu hổ.

Ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng đã hoảng loạn rồi.

Bỗng nhiên anh ta bắt đầu hoài nghị, cuối cùng tới đây là đúng hay sai

Đây đều là một đám người gì?

Ngoại trừ... bác sĩ Tân Duyệt vẫn còn tốt...

Nhưng, bây giờ bác sĩ Tân Duyệt người ta muốn đi đọc tiến sĩ, khẳng định phát hiện nơi này tất cả đều là kỳ hoa, về sau muốn đổi phòng ban.

Nghĩ tới đây, Giang Đào nhịn không được thở dài.

Mình đã chọn sai nghề rồi.

Lúc này, bỗng nhiên Thạch Na nói hỏi:

- Tiểu Tần, khi nào em đi qua Phổ ngoại khoa? Tân Duyệt lắc đầu:

- Qua năm đi, thời gian ăn tết khoa cấp cứu tương đối bận rộn, em sợ nhân lực không đủ, chờ qua tháng giêng lại đi Phổ ngoại khoa

Giang Đào nghe thấy lời này, lập tức cảm thán một tiếng, là một cô gái tốt!

Nếu như đối lại là người khác đã sớm chạy, còn tăng ca cấp cứu trong lúc ăn tết, cô gái tốt như này, bác sĩ tốt như vậy đi chỗ nào tìm!

Đẹp người lại đẹp nết!

Giang Đảo lập tức nhịn không được lắc đầu, biết khoa cấp cứu sẽ không giữ được kiểu bác sĩ tốt như này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play