*Lời editor: Tui nghĩ mn đừng đặt quá nhiều kỳ vọng về chuyện nữ9 sẽ biến cường ngay lập tức. Mặc dù có hệ thống nhưng nữ9 chúng ta vốn dĩ là trạch nữ nhát gan chính hiệu, không phải là người trọng sinh hay xuyên không, cũng là người đầu tiên đương đầu với tận thế. Thỉnh mn bao dung nữ9!
Đã ba ngày trôi qua, ba ngày này hệ thống vẫn ở trạng thái ngủ đông như cũ, tang thi ngoài cửa tựa hồ lại tiếp tục tiến hóa.
Hôm nay khi Tô Nguyễn Nguyễn nhìn lại camera giám sát, nó tựa hồ đã tiến hóa, móng tay so lần trước càng sắc bén hơn.
Tô Nguyễn Nguyễn không chút nghi ngờ gì đối với chuyện nó có thể hạ ngục cô trong nháy mắt.
Mưa to đã hoàn toàn ngừng lại từ ngày hôm qua, hôm nay độ ấm lại lần nữa nâng cao, đã tăng lên tới 38 độ.
Tô Nguyễn Nguyễn muộn màng phát hiện, trải qua hai ngày lễ tẩy mưa to, không chỉ tang thi ngoài cửa tiến hóa không ngừng, còn có gà của cô cũng tiến hóa.
Ngày hôm qua, thời điểm Tô Nguyễn Nguyễn đi nhặt trứng gà, gà trong chuồng trước đây vẫn luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, cư nhiên lại không hề báo trước khởi nghĩa vũ trang, khởi binh tạo phản.
Mấy con gà mái dưới sự dẫn dắt của gà trống đem bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không xương của Tô Nguyễn Nguyễn mổ một phát đến máu tươi chảy đầm đìa.
Bị máu tươi kích thích, mấy con gà càng hung hăng nhào tới, Tô Nguyễn Nguyễn vội vàng co chân bỏ chạy, mấy con gà ở phía sau cũng đuổi theo không dừng.
Cô trốn, chúng nó truy, cô có chạy đằng trời!
May mắn chuồng gà của cô cách nhà không xa, cô vừa chạy vào đóng cửa lại thì nghe thấy tiếng va cạch cạch, đám gà đập mạnh vào cửa.
Chờ khi Tô Nguyễn Nguyễn xử lý xong miệng vết thương, mấy con gà ngoài cửa đã bắt đầu công kích bừa bãi.
Cho đến khi có một con gà mái đổ máu, mấy con gà khác vừa thấy máu liền phảng phất như nhận được tín hiệu. Tất cả đều chuyển sang công kích con gà mái đang đổ máu kia.
Mấy con gà hoặc dẫm hoặc mổ, đem cả người gà mái đang sống sờ sờ kia mổ đầy lỗ thủng. Sau khi ăn xong gà mái, cả đám ngồi xổm ở góc tường.
Ánh mắt vẫn còn liếc nhìn vào nhà.
Tô Nguyễn Nguyễn sợ tới mức cả một ngày cũng không dám đi ra ngoài, rèm cửa đều kéo kín lại.
Càng kỳ quái hơn chính là, cô cảm thấy những rau xanh cô trồng trong sân dường như cũng phát sinh dị biến.
Rau xanh trong viện mọc lên mãnh liệt, phiến lá so với trước kia lớn hơn gấp đôi, xanh bóng loáng.
Nếu lão Vương hàng xóm ở đây nhìn thấy cũng phải lắc đầu hô to không thể so sánh.
Hiện tại đừng nói để cô đánh bại tang thi ngoài cửa, cho dù là mấy con gà kia cũng không phải là thứ cô có thể đối phó được.
Khoan đã, dường như tang thi tiến hóa, gà tiến hóa, rau xanh tiến hóa, chúng nó đều có một đặc điểm chung chính là dính nước mưa!
Sau khi phản ứng lại, Tô Nguyễn Nguyễn cảm giác mình đã bỏ lỡ một trăm triệu. Nếu hai ngày mưa vừa rồi cô ở bên ngoài, có phải cũng sẽ tiến hóa hay không?
Có người không biết, những người thời gian dài ở bên ngoài trời mưa cơ bản đều biến thành tang thi. Sáng nay chỉ có một số ít người tiến hóa thành công dị năng giả sơ cấp.
Rốt cuộc thì cầu phú quý trong hung hiểm, dị năng cũng vậy.
Ăn xong bữa sáng, Tô Nguyễn Nguyễn chuẩn bị lên mạng lướt web, phát hiện hôm nay internet đã bị ngắt.
Không có internet, cô hoàn toàn chặt đứt liên lạc cùng thế giới bên ngoài.
Cô thừa nhận mình nhát gan, thừa nhận mình không có nội tâm cường đại có thể thản nhiên đối mặt với biến đổi lớn bất thình lình.
Sau này cô sống hay chết, người khác cũng không thể nào biết được. Có khả năng, ngay cả người nhặt xác cho cô cũng không có. Nghĩ vậy, trong lòng tức khắc dâng lên một cổ bi thương.
Mà những con gà ngoài cửa còn đang thường xuyên trừng to đôi mắt đỏ au nhìn về phía cô, vuốt vết thương trên tay lần trước bị gà mổ.
Lại đối mặt với ánh mắt kiêu căng ngạo mạn của gà trống. Rốt cuộc, nó đã thành công chọc giận Tô Nguyễn Nguyễn.
Tục ngữ nói, oan gia ngõ hẹp dũng giả thắng*!
*(hai đối thủ gặp nhau trên con đường độc đạo, người dũng cảm sẽ chiến thắng.)
Hôm nay cô cũng muốn trở thành một người dũng cảm!
Xoay người chạy vào phòng bếp lấy ra vũ khí phòng thân sắc bén - dao phay rồi đi về phía đàn gà trong sân.
Suy cho cùng thì chúng nó vẫn là gà, mặc dù đã tiến hóa nhưng ở trước mặt Tô Nguyễn Nguyễn đang nổi điên thì đó cũng chỉ là một đám nhãi con.
Tô Nguyễn Nguyễn cầm dao phay bằng tay phải đặt ở trước ngực chém lung tung về phía trước. Nhìn gà trống bay đến trước mặt, tay trái cô vung lên bắt lấy gà trống.
Vững vàng đem một chân gà trống chộp vào trong tay, lợi dụng quán tính, ném mạnh nó xuống mặt đất.
Nó vậy mà không chết!
Này, thật khó chịu!
Tay phải cô bổ xuống thêm một đao, kết quả, không chém trúng gà trống, nhưng lại đánh bậy đánh bạ, đem gà mái bên cạnh đúng lúc bay đến muốn làm 'mỹ nữ cứu anh hùng' chém chết.
Ai nha, thật xấu hổ!
Nếu các ngươi ân ái như vậy, ta không thành toàn cho các ngươi, ngược lại nhìn có vẻ quá keo kiệt.
Tô Nguyễn Nguyễn cầm dao phay đuổi theo đám gà trong viện, vung tay chém lung tung.
Tức khắc lông gà trong viện bay đầy trời.
Sau mười phút đuổi theo, rốt cuộc cô cũng tóm được cơ hội, một đao đem đầu gà trống chém rớt.
Cuộc đời của gà trống đột ngột kết thúc, đầu gà không thể rời khỏi cổ, phải dựa vào một chút da gà để giữ nó dính lại với nhau.
Mặc dù gà trống dẫn đầu bị giết chết, hai con gà mái còn lại hoàn toàn không sợ hãi, dưới sự kích thích của máu tươi tựa hồ so với trước kia càng thêm dũng mãnh.
Mà Tô Nguyễn Nguyễn, một người hàng năm có thể ngồi thì tuyệt đối sẽ không đứng, có thể nằm thì tuyệt đối không ngồi. Trải qua hỗn chiến giữa người với gà đã là nỏ mạnh hết đà*(sức cùng lực tận.), hiển nhiên không thể chịu đựng được thêm một trận hỗn chiến nào nữa.
Tuân thủ quan niệm thấy tốt thì bỏ cuộc, không truy đuổi kẻ thù khi kém cỏi. Tô Nguyễn Nguyễn chộp lấy con gà trống trên tay, chạy thật nhanh về phía nhà.
Phía sau cửa lại lần nữa truyền đến âm thanh tông cửa thịch thịch thịch liên tục.
Tô Nguyễn Nguyễn xách theo con gà tới phòng bếp, bắt nồi nấu nước rút lông, động tác liền mạch lưu loát sạch sẽ, đến cả cái kia đầu gà kia Tô Nguyễn Nguyễn không chút nghĩ ngợi trực tiếp ném vào thùng rác.
Nhưng vào lúc này, cô đột nhiên ý thức được cái gì, vội vàng đem đầu gà từ trong thùng rác lấy ra, dùng dao đem đầu gà bổ ra. Chỉ thấy bên trong có một viên pha lê màu xanh to bằng hạt gạo.
Vừa rút ra tinh hạch của gà trống, liền nghe thấy trong đầu vang lên thanh âm hưng phấn của hệ thống: [Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, nhận được gói quà tân thủ!]
"Cái gì chứ? Như vậy đã hoàn thành?" Cảm nhận được trong ý thức nhiều hơn một không gian trữ vật, cùng với đồ vật bên trong, Tô Nguyễn Nguyễn thật sự bị sốc.
Đúng là tinh hạch đã lấy ra được, nhưng nhiệm vụ không phải muốn đánh bại tang thi hoặc dị thú sao?
Hiện tại chương trình hệ thống đều lỏng lẻo như vậy à?
"Gà cũng được tính?"
[Gà đã phát sinh biến dị, cho nên được tính là dị thú!] Đối với ký chủ phế vật này mà nói, nếu không tính, nó thật sự phải chấp nhận tan biến đi là vừa.
Ít nhiều cũng nhờ nó thông minh, kiểm tra được nhà Tô Nguyễn Nguyễn có gà, trước khi ngủ đông đã dùng một chút năng lượng cuối cùng sửa chữa chương trình, thêm hai chữ [dị thú] vào cùng với [tang thi].
"Cũng được." Tô Nguyễn Nguyễn cảm thụ đồ vật không gian trong ý thức, nghĩ đến tinh hạch, trong tay lập tức nhiều thêm hai viên tinh hạch trong suốt: "Cái này có ích lợi gì?"
[Ký chủ có thể mở ra rương dị năng ngẫu nhiên, tiếp nhận dị năng, sau đó tiêu hao tinh hạch thăng cấp dị năng!]
Chỉ cần giết một con gà, đã có thể đạt được dị năng?
Tô Nguyễn Nguyễn cưỡng chế nội tâm đang kích động, run rẩy động thủ, mở ra rương dị năng.
Khi cô vẫn đang suy nghĩ tự suy đoán xem dị năng của mình thuộc hệ lửa, gió, lôi điên hay tinh thần thì một đôi cánh trong suốt xuất hiện trong rương dị năng.
Trong đầu vang lên âm thanh máy móc của hệ thống: [Chúc mừng ký chủ đạt được một đôi cánh tàng hình, có muốn thăng cấp đôi cánh hay không?]
"Vì sao lại là một đôi cánh? Ta muốn chính là dị năng, ta cần đôi cánh rách nát này để làm gì chứ?
Đôi cánh này đừng nói là đối phó với tang thi ngoài cửa kia, cho dù là gà trong sân cũng sợ là đánh không lại.
Hơn nữa, ta CMN là người sợ độ cao, mi cho ta một đôi cánh?"
Này, cũng thật biết đùa!
[Hiện tại hệ thống dựa trên điều kiện lý lịch của ký chủ đưa ra điều chỉnh. Phát hiện ký chủ không phải nhân vật chính của thế giới này, cho nên hệ thống tự động điều chỉnh sang hệ thống phụ trợ cho nhân vật chính! Hi vọng ký chủ có thể nhanh chóng tìm được nhân vật chính, hoàn thành nhiệm vụ phụ trợ!]
"Làm việc lâu như vậy, ta vẫn chỉ là một công cụ làm việc cho nhân vật chính thôi sao?"
Tô Nguyễn Nguyễn: '...' Ta thật sự không còn lời gì để nói!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT