Hoa Vô Gian hăng hái gật đầu: “Ta dám cam đoan, không ai có thể từ trong cạm bẫy phía trước thoát ra ngoài được, cho dù là tông sư đi vào thì cũng phải chết.”

Trái tim của Cao công công ổn định lại: “Được, vậy thì ta sẽ nghe theo Hoa chỉ huy sứ, ta sẽ báo cáo với trong cung,

tuyết lớn khó đi, trễ nải chuyện lần theo dấu vết.”

“Chỉ cần chúng ta đợi đến khi Hoang Thân vương qua đời thì sẽ thắng!”

“Ha ha ha...” Hoa Vô Gian cười to, nháy mắt ra hiệu nói: “Cao công công đúng là bạn tốt của bổn chỉ huy. Nào, đây là rượu ngon

Thái tử ban thưởng, uống một chút cho ấm người đi!”

Mắt Cao công công sáng lên: “Vậy ta cảm ơn Thái tử gia và Hoa chỉ huy sứ!”

Hoa Vô Gian lấy rượu Thái tử ban cho ông ta ra uống, đã chứng tỏ muốn chấp nhận ông ta là bè phái của Thái tử.

Thái tử là đế vương tương lai của Đại Hạ.

Cao công công đã sớm muốn ôm lấy cái đùi to này rồi nhưng khổ nỗi lại không có cơ hội. Vì Thái tử không ưa ông ta! Bây giờ, cuối cùng cơ hội đã đến! Cao công công đón lấy ly rượu màu bạc, uống mạnh một hơi... Rượu của Thái tử, vị ngon đến đầu lưỡi!

Hoa Vô Gian giơ tay lên: “Người đâu, dò đường phía trước, xem đội xe của Hoang Thân vương rốt cuộc đã đến đâu rồi?”

“Lần này, mặc kệ gió tuyết có lớn thế nào, có lạnh bao. nhiêu, các ngươi cũng chắc chăn phải nhìn kĩ cho ta!”

“Vâng!”

Một đội trạm canh gác của Điện Tiền Tư cưỡi ngựa đi thăm dò.

Sau đó, đội ngũ của Điện Tiền Tư ra khỏi ổ bảo, tiến vào đường chính, đi chậm rãi, tiếp tục đi tặng lễ vật...

Lúc này, ở phủ thừa tướng Tư Mã.

Tư Mã Kiếm ngồi ở thư phòng, trong tay cầm một cuốn cổ tịch, đọc say sưa ngon lành.

Đột nhiên, phu xe khôi ngô tên Thập Bát đi vào thư phòng, cung kính nói: “Chủ nhân, đoàn xe của Hoang Thân vương sáng sớm hôm nay đã ra khỏi Ổ Bảo, tiếp tục tiến về Đại Hoang Châu, người của chúng ta đều ở đó, nhị tiểu thư không có chuyện gì, Hoang Thân vương không sao cả.”

“ồI" Tư Mã Kiếm đặt cổ tịch trong tay, nhíu mà) gián trong đoàn của Tiểu Lan không truyền tin tức gì về sao?”

Phu xe Thập Bát cũng tỏ ra không hiểu: “Không ạI”

“Người của chúng ta đi qua đội xe, rõ ràng bọn họ nhìn thấy ám hiệu nhưng lại nhìn thẳng rồi đi!”

“Ha ha ha..” Tư Mã Kiếm cười đầy thâm ý: “Thú vị!”

“Đêm qua, trong Ổ Bảo xảy ra chuyện gì..Không thể cho người khác biết được à?”

Tư Mã Kiếm cũng là Thừa tướng của nước Đại Hạ, đứng đầu bách quan, đương nhiên trí tuệ không thể khinh thường được.

Phu xe Thập Bát trả lời: “Chủ nhân, sau khi đoàn của Hoang Thân vương đi, người của chúng ra đi vào Ổ Bảo Đào Hoa thì phát hiện sát thủ mà Thái tử phái đi đều đã chết, thi thể bị treo trên lâu các.”

Tư Mã Kiếm hứng thú: “Bọn chúng chết vì binh khí gì?”

Phu xe Thập Bát lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt: “Người của chúng ta kiểm tra trên thi thể sát thủ thì phát hiện trên người bọn chúng trúng rất nhiều tên, vết đao, kiếm, bỏng, cả đám đều chết không nguyên vẹn!”

“Người của chúng ta kiểm tra thi thể rất chuyên nghiệp nhưng vẫn không đoán ra được nguyên nhân tử vong thật sự

của đám sát thủ áo đen!”

“Với lại sau khi kiểm tra thi thể, chúng ta phát hiện những sát thủ áo đen này đều ít nhất là võ giả cấp bai”

“Đều là sát thủ tỉnh nhuệ của tổ chức sát thủ nào đó!”

“Vết thương trên người bọn họ đều không phải do tử sĩ của phủ Tư Mã chúng ta gây ra, nói rõ hơn thì người của chúng ta không tham chiến.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play