Hồ Lâm Lâm lập tức cười nói: "Thảo nào tôi nhìn quen quen, sợi đây chuyển này mới được phát hành trên toàn cầu khoảng một trăm cái, nhưng Khinh Ngữ chúng ta nhất định là thành viên của Moen, người thường có tiền cũng không mua được đâu!"

“Đúng vậy, đúng vậy!” Vạn Y Y cùng mấy vị thiên kim tiểu thư khác vội nói theo.

“Lại nói thêm, Moen một năm mới tuyển thêm một vài thành viên, không ngờ Khinh Ngữ lại có thể trở thành một trong những người đó, thật sự không ngờ được.” Thiên kim tiểu thư Vương Hồng khen ngợi nói.

"Anh trai của tôi, anh ấy ở nước Anh ngẩn ngơ mười năm, bản lĩnh khác thì chẳng thấy, tật xấu ánh mắt cao ngạo này ngược lại không nhỏ, nhưng mà, anh ấy lại khen không dứt miệng đối với Khinh Ngữ, nói là chưa từng thấy cô gái nào giống Khinh Ngữ, vừa xinh đẹp lại có bản lĩnh như vậy, ở trong mắt anh ấy, em quả thực chẳng là gì cả." Hồ Lâm Lâm không ngại mượn lới của anh trai khen ngợi Diệp Khinh Ngữ.

Diệp Khinh Ngữ mỉm cười: "Anh Hồ tuổi trẻ tài cao, tôi cần học tập anh rất nhiều, có cơ hội còn muốn hợp tác với anh.”

Đây là cảm giác Diệp Khinh Ngữ thích nhất, cô ta thích có người vây quanh, nịnh bợ cô ta, đặc biệt thích đàn ông vây quanh cô ta, đáng vẻ vừa không chiếm được lại không nỡ buông tay.

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ anh em Mộ thị cùng. anh em nhà họ Mạnh, không có bất kỳ người đàn ông nào có thể không để Diệp Khinh Ngữ ở trong, mắt, để trong lòng.

Hết lần này tới lần khác anh em Mộ thị, một người hai người đều không coi cô ta ra gì, nhưng là, cô ta hết lại cứ thích hai người bọn họ, người đàn ông khác ở trong mắt cô thật như rác rưởi cỏ rác bình thường, bất quá chỉ là đồ chơi mà thôi.

“Thật đấy, Khinh Ngữ, vậy tôi nói cho anh trai biết, bảo anh ấy hẹn cô, anh ấy nhất định vui muốn chết.” Hồ Lâm Lâm vui mừng nói. Phải biết rằng, nếu như cô ta có thể đặt được cuộc hẹn này cho anh trai, bố mẹ cùng anh trai đều sẽ thưởng. cho cô ta.

Diệp Khinh Ngữ khẽ gật đầu.

Nụ cười của Vạn Y Y trở nên có chút miễn cưỡng, sở dĩ cô đi theo bên cạnh Hồ Lâm Lâm, quan hệ thân thiết với cô ta, cũng không phải thích cô ta, chẳng qua là muốn thông qua cô ta tiếp xúc nhiều với Hồ Kiện mà thôi.

Gia đình giống như nhà cô, lối thoát tốt nhất cho con gái chính là hôn nhân, Hồ Kiện là người cô vừa ý nhất, không nghĩ tới, nghe ý của Hồ Lâm Lâm, nhà bọn họ vừa ý Diệp Khinh Ngữ.

“Khinh Ngữ, hôm nay anh Mộ sẽ đến chứ?” Thiên kim tiểu thư Dịch Lam Nhi cười hỏi.

Ánh mắt Vạn Y Y chợt lóe, khóe mắt liếc thấy Hồ Lâm Lâm xấu hổ, tỉnh thần chán nản, Hồ Kiện xem trọng Diệp Khinh Ngữ cũng vô dụng, Diệp Khinh Ngữ nhìn trúng chính là Mộ Hi Thần, chỉ sợ cô ta hoàn toàn sẽ không để Hồ Kiện để vào mắt, vậy mình vẫn có cơ hội.

Mấy vị thiên kim tiểu thư đều mang tâm sự trong cuộc trò chuyện.

Trong lòng Diệp Khinh Ngữ lại đang trông ngóng Mộ Hi Thần có thể đến sớm một chút, nhưng mà cô ta cũng không tiện ra sảnh chính ngóng chờ, chỉ có thể ở chỗ này chờ bác sai người đến thông báo cô.

La Mỹ Hoa đẩy cửa tiến vào, thân thiết chào hỏi với các vị tiểu thư, sau đó đi tới bên cạnh Diệp Khinh Ngữ: "Khinh Ngữ, có người bạn tới thăm con, con đi xem một chút."

Diệp Khinh Ngữ đứng lên, chào hỏi mọi người, theo La Mỹ Hoa ra khỏi phòng nghỉ.

“Mẹ, là Hi Thần tới sao?” Diệp Khinh Ngữ hỏi La Mỹ Hoa.

“Sao vậy? Trong lòng em không phải chỉ có cậu ta chứ?"Một thanh âm làm biếng vang lên bên cạnh.

Diệp Khinh Ngữ quay đầu lại, một khuôn mặt anh tuấn mị hoặc đập vào mắt.

“Hi Trác?” Diệp Khinh Ngữ giật mình.

Mộ Hi Trác nở nụ cười tà mị, đưa tay nâng, cằm Diệp Khinh Ngữ: "Không hoan nghênh à?"

La Mỹ Hoa xấu hổ nhìn chung quanh, hy vọng không có ai nhìn thấy một màn này.

Sắc mặt Diệp Khinh Ngữ cứng đờ, lập tức lộ ra nụ cười: "Sao có thể? Em chỉ kinh ngạc vì sao anh có thời gian đến thành phố M.”

Ngón tay Mộ Hi Trác vuốt v e cái cằm trơn bóng của cô, nụ cười trên mặt vẫn như cũ, ánh mắt lạnh như băng: "Để anh xem chú mèo hoang, nhỏ của anh có ngoan hay không.”

Phía sau phòng nghỉ truyền đến tiếng cười nói:" Chúng ta cũng ra ngoài xem thử, không biết có phải tổng giám đốc Mộ tới hay không.”

La Mỹ Hoa cười nói: "Hi Trác, hay là hai đứa cũng đến phòng nghỉ ngơi một chút đi, cậu và Khinh Ngữ từ từ nói chuyện.”

Sắc mặt Diệp Khinh Ngữ cũng không tốt lắm.

Mộ Hi Trác buông tay ra, thản nhiên nói: Không cần, tôi còn có việc, lập tức đi ngay.”

Nói xong đi về phía thang máy.

Diệp Khinh Ngữ đuổi theo hai bước, nhẹ giọng hỏi:" Chuyện gì? Gấp như vậy?”

Mộ Hi Trác bước chân không có dừng lại, lạnh lùng nói: "Anh tra được Tư Tiểu Lâm đã mang thai hơn ba tháng khi cô ấy đi hồi năm ngoái, đã tới trung tâm bệnh viện thành phố M, anh muốn xác định cô ấy đến bệnh viện làm cái gì."

"Cô ấy, không phải cô ấy đã đi nước Anh sao?" Giọng nói của Diệp Khinh Ngữ không tự chủ được nhẹ nhàng hơn một chút, căng thẳng đến mức chính cô cũng không phát hiện ra.

“Cô ấy mất tích rồi, anh phải tìm cô ấy.” Bước chân Mộ Hi Trác chậm lại.

“Anh, yêu cô ấy? Muốn tìm cô ấy về?” Diệp Khinh Ngữ kéo góc áo Mộ Hi Trác.

Mộ Hi Trác dừng bước, đừng một chút: "Anh có yêu cô ấy hay không, em không biết sao? Anh muốn đứa bé trong bụng cô ấy!

Diệp Khinh Ngữ buông tay, cười ngọt ngào: "Được rồi, anh đi làm việc đi.

Mộ Hi Trác mặt không chút thay đổi nhìn cô một cái: "Em nên làm cái gì, nên làm như thế nào, đừng để anh phải nhắc nhở, đừng tưởng rằng chuyện em làm có thể gạt được anh, loại chuyện giở trò này, ở chỗ anh vẫn là miễn đi, Diệp Khinh Ngữ, tâm trạng anh không tốt, không cần phí em tự giải quyết cho tốt.”

Diệp Khinh Ngữ đưa mắt nhìn anh ta rời đi, trong lòng có chút không thoải mái.

Mộ Hi Trác có chỗ nào đó khác lắm.

La Mỹ Hoa nhìn thấy Mộ Hi Trác đóng cửa thang máy, mới theo kịp: "Khinh Ngữ, Hi Trác tới làm gì?"

Diệp Khinh Ngữ thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói: "Mẹ, mẹ nói cho bác, tiếp tục điều tra tung. tích của Tư Tiểu Lâm, cô ta có thể có một đứa con ở bên cạnh.”

La Mỹ Hoa giật mình: "Không phải nói chuyện đứa bé đã làm xong rồi sao?

“Hồ sơ trung tâm bệnh viện ngày hôm đó đều rất rối loạn, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu tìm được, bảo bác nhất định không được nương tay.” Diệp Khinh Ngữ hạ thấp giọng.

La Mỹ Hoa gật đầu, đi gọi điện thoại.

Mộ Hi Thần đi cùng Mạnh Ngọc, vừa xuống xe, tai nghe của Mộ Hi Thần và Mạnh Ngọc liền truyền đến: "Anh cả, Mộ Hi Trác vừa đi, đã gặp mặt Diệp Khinh Ngữ.”

Mộ Hi Thần và Mạnh Ngọc nhìn nhau.

Mạnh Ngọc nhìn lên vẻ ngoài xanh vàng rực rỡ của Long Đình: "Thành phố M càng ngày càng náo nhiệt!"

Mộ Hi Thần thản nhiên hỏi: "Thiên kim của vị thị trưởng kia đã tìm được chưa?”

Mạnh Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu: "Chưa, xuống máy bay liền bị mất hết đầu mối.”

"Ngọc, có nghĩ qua chưa, người chết nếu như không phải Vân Khanh, sẽ là aï?"Mộ Hi Thần thì thào tự nói.

Mạnh Ngọc ngẩn ra, anh vẫn chưa nghĩ tới điều này, bởi vì không phải Tống Vân Khanh, là ai cùng anh đều không quan hệ.

Bọn họ đã đi tới cửa khách sạn, chú La Liệt của Diệp Tỉnh Huy liếc mắt một cái liền thấy được bọn họ, vẻ mặt tươi cười đi tới: "Tổng giám đốc Mộ, giám đốc Mạnh, hoan nghênh hoan nghênh!"

Mạnh Ngọc thu hồi suy nghĩ, cùng Mộ Hi Thần đi vào.

La Liệt vội vàng nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: "Đi nói với cô chủ, tổng giám đốc Mộ đến rồi.”

Rất nhiều tổng giám đốc tới chào hỏi Mộ Hi Thần, Mạnh Ngọc, hai vị này chính là nhân vật chạm tay là có thể làm nóng cả thành phố M, tuổi tuy không lớn, nhưng đều có năng lực đát đá thành vàng.

Đặc biệt là Mộ Hi Thần, hợp tác với anh ta, bị anh ta thu mua, kiếm được không ít, cho dù không muốn hợp tác, cũng phải làm quen với anh ta, chung sống hòa bình, bằng không lấy tính tình hỉ nộ vô thường của anh ta, nếu một ngày nào đó đắc tội với anh ta, cũng có thể nói một câu, không. đến mức bị anh ta đuổi cùng giết tận không phải sao?

Khoảng thời gian trước, ông chủ bất động sản Đại Hằng, cũng bởi vì ở Không Thành phá hoại hoa hồng, bị Mộ Hi Thần chèn ép, tổn thất một khoản tiền lớn, mới làm cho Mộ Hi Thần nguôi giận.

Mạnh Ngọc mặc dù không đáng sợ như Mộ Hi Thần, nhưng thế lực nhà họ Mạnh hùng hậu, khoảng thời gian trước bị người ta hãm hại vẫn. đứng sừng sững không lung lay, sau chuyện kia, bao nhiêu người biết Mạnh thị đều tràn đầy ngưỡng mộ.

Con cháu cùng thế hệ Mạnh Ngọc chỉ có Mạnh Văn và Mạnh Ngọc thường xuyên ra ngoài hoạt động.

Mạnh Văn trước kia địu đàn như ngọc, hiện giờ có thêm một phần máu lạnh cùng tàn nhẫn, có điều, có thể lý giải, nhà ai bị đồng nghiệp hãm hại ngăm nghe, còn có thể tươi cười đón người sao?

Nhà họ Mạnh nhân tài đông đúc, một Mạnh Thái Nhiên đã có năng lực xoay chuyển cơn sóng. dữ, mấu chốt là sau khi vượt qua trận nguy cơ này, Mạnh Thái Nhiên chủ trì mọi việc đã rút lui về ở ẩn, Mạnh thị vẫn do Mạnh Văn và Mạnh Ngọc định đoạt.

Bao nhiêu gia chủ đời cũ đang cảm thán: Gia giáo nhà họ Mạnh, quả thực là như sách giáo khoa cấp một, nhà người ta không có bất kỳ chuyện con cháu tranh tài sản phát sinh, lão Mạnh thật sự là phúc khí tốt!

Mọi người vây quanh Mộ, Mạnh hai người nịnh bợ, còn có một nguyên nhân, đó chính là hai người này đến nay vẫn độc thân, là người đàn ông, độc thân đứng đầu thành phốM, đứng thứ hai. Nếu như có thể nhận hai người làm con rể, vậy đối với gia tộc của mình mà nói, quả thực chính là như hổ thêm cánh. Tuy nói nhà họ Diệp cùng nhà họ Mộ quan hệ không tệ, bên ngoài cũng đang lan truyền tin Diệp Khinh Ngữ cùng Mộ Hi Thần có hôn ước.

Nhưng là, Mộ Hi Thần chưa từng có đáp lại, ngược lại là trước đây Mộ Hi Thần không gần nữ sắc, tin đồn hôn ước sau khi bắt đầu lưu luyến bụi hoa, cho nên, con gái nhà mình, cháu gái đều có cơ hội.

Mộ Hi Thần và Mạnh Ngọc một tay cầm chén, một tay đút vào quần âu phục, những lão hồ ly này nghĩ là cái gì, bọn họ nhất đều hiểu rõ.

Hơn nửa năm nay, Liệt Diễm đưới sự dẫn đắt của hoa hồng chạy nhảy như bay, vì tìm được Tống Vân Khanh, thành lập mạng lưới tình báo hoàn thiện.

Đánh bậy đánh bạ biết rất nhiều chuyện, hiện tại chỉ có bợn họ không muốn biết, không gì bọn họ không biết.

Mộ Hi Thần không thích các tin đồn, anh chỉ quan tâm tình báo làm ăn, Mạnh Ngọc thì lấy hết, cho nên, lúc hai người ở cạnh nhau, bình thường. đều là Mạnh Ngọc phổ cập cho Mộ Hi Thần những thứ Mộ Hi Thần không xem, chuyện riêng tư của người khác.

Thẩm Nhã Văn từ trên xe bước xuống, ngẩng đầu nhìn chiếc xe sang trọng trước cửa hoàng. đình, thật đúng là nhiều người.

Ngô Tử Chân nhẹ nhàng kéo cánh tay Thẩm. Nhã Văn, lớn tiếng nói: "Chị họ, nơi này thật khí phái, rất nhiều xe nổi tiếng!"

Thẩm Nhã Văn lười lên tiếng, nhẹ nhàng đẩy tay Ngô Tử Chân ra.

Ông trời có mắt, để cho Tống Vân Khanh kia biến mất, rời khỏi Mộ Hi Thần, để cho trong lòng cô ta rốt cục được thả lỏng.

Nhưng ai biết, lại có thêm một Diệp Khinh Ngữi Một người phụ nữ khốn kiếp không ai bì nổi!

Một năm qua, nhà họ Vệ, nhà họ Thẩm và nhà họ Mộ có nhiều lần hợp tác, quan hệ của nhà họ Vệ và nhà họ Thẩm lên một nấc mới, thân phậ cũng lên một nấc, giống như hào môn thịnh hội bọn họ hiện tại cũng thường xuyên có thể nhận được thiệp mời.

Thẩm Nhã Văn thầm hạ quyết tâm, cô ta còn chưa tốt nghiệp đại học, rất nhiều chuyện không gấp được.

Cho cô ta thời gian, cô ta nhất định có thể chiến thắng những người kia, đứng ở bên canh Mộ Hi Thần.

Giống như bây giờ, tiệc tùng trước kia không có tư cách tham gia, cô ta giờ không phải cũng có thể thường xuyên ra vào sao?

Ngô Tử Chân hoàn toàn không hiểu tâm sự của chị họ, chỉ vào bãi đổ xe lớn tiếng nói: "Trời ơi, những kia đều là xe sang, Rolls Royce, Lamborghini, Ferrari, Maybach, trời ạ!"

Ngô Mạn Lệ xuống xe, kéo Ngô Tử Chân qua: “Tử Chân, nơi công cộng, nói chuyện nhẹ nhàng, một chút.

Ngô Tử Chân lè lưỡi, nhỏ giọng nói: "Biết rồi ạ bác.”

Thẩm Nhã Văn không nhìn họ, nhẹ nhàng, nhấc váy đi về phía cửa chính.

Từ khi ở nhà họ Mộ nhìn thấy bà Mộ dẫn theo cháu gái bên cạnh, mẹ luôn dẫn theo đứa cháu gái ngu ngốc này bên cạnh để dạy dỗ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play