Như nghĩ tới điều gì, Tỳ Bà công chúa lạnh giọng nói:
- Nam nhân thì thế nào? Nam nhân chẳng lẽ không thể thích nam nhân sao!
Mọi người đều chấn kinh trước lời nói khai phóng của nàng.
Ánh mắt nàng chớp lóe, dần dần đỏ mắt nói:
- Chỉ cần thật tình yêu nhau, vì sao không thể ở cùng một chỗ. Chẳng lẽ chỉ vì cùng là nam nhân, phải bị bắt chia tách, thậm chí, thậm chí..
Lời còn chưa nói xong, nước mắt đã rơi xuống.
Giờ phút này không khí trong lều trại có chút áp lực.
Mọi người giống như biến thành người câm, chặt chẽ ngậm miệng không nói một lời.
Trong không gian an tĩnh, chỉ nghe thanh âm thương tâm khóc ròng của Tỳ Bà công chúa.
Hơn nửa ngày nàng mới ngừng khóc, lau nước mắt khàn giọng nói:
- Thật có lỗi, làm cho các ngươi chê cười.
Không ai lên tiếng.
Sau khi bình phục tâm tình, nàng lại nói:
- Ta từng cứu qua một người, từ trong miệng hắn nghe được một chuyện xưa. Kết cục cũng không tốt đẹp, mỗi khi nhớ tới lại đau lòng không chịu được. Rất nhiều lần ta đều hối hận, hối hận chính mình quá tò mò hỏi chuyện không nên hỏi.
- Việc này..
Y Lộ Thước giơ tay phát biểu:
- Nam nhân thích nam nhân không phải thật bình thường sao?
* * *!
Tỳ Bà công chúa.
* * *!
Những người khác.
Y Lộ Thước mở trừng hai mắt, có chút khó hiểu đối với phản ứng của mọi người:
- Chỗ chúng ta chuyện như vậy thật bình thường a.
Mọi người:
* * *!
Làm sao lại bình thường!
Y Lộ Thước lại nói:
- Không chỉ nam nhân có thể thích nam nhân, nữ nhân cũng có thể thích nữ nhân.
* * *!
Tỳ Bà công chúa trướng tư thế.
* * *!
Những người khác không theo kịp suy nghĩ.
Hồ Thiết Hoa chần chờ hỏi:
- Chỗ các ngươi.. rốt cục là nơi nào?
Y Lộ Thước nói:
- Nói ra ngươi cũng không biết.
Cơ Băng Nhạn đột nhiên lên tiếng:
- Vậy đừng nói.
Hắn có một loại trực giác, sau khi biết ngược lại sẽ càng không tốt.
Tỳ Bà công chúa lại nói:
- Ta có hứng thú, ngươi nói cho ta nghe đi.
* * *!
Những người khác.
Công chúa đại nhân, ngài đừng vì nhất thời tò mò lại hỏi chuyện không nên hỏi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT