Hai người âm thầm đánh giá đối phương, sau một phen ánh mắt đối địch đều thầm cảm thấy đối phương không được xuất sắc như chính mình.

Khố Lạc Lạc nhìn thoáng qua Y Lộ Thước, không cam lòng.

Cảm giác không cam lòng này cũng không phải vì yêu thích, mà là một nam nhân không cam tâm chịu thua bởi một nam nhân khác.

Khố Lạc Lạc thật sâu hoài nghi ánh mắt của sát thủ rốt cục kém bao nhiêu, mới tuyển chọn một nam nhân không sánh bằng mình.

Vì người kia, còn không tiếc sức hạ thấp đả kích chính mình.

Vành mắt đen, thân cao không đủ, một bụng nước đen vân vân, giẫm hắn thật sự là đã ghiền phải không.

Sát khí rất nặng, Sở Lưu Hương xem xét Khố Lạc Lạc, cuối cùng biết nguyên nhân Y Lộ Thước chán ghét Khố Lạc Lạc.

Tỷ như đưa ra một ví dụ, vợ chồng tranh chấp.

Việc này nếu phát sinh trên người Khố Lạc Lạc cùng Y Lộ Thước, tuy không tới nỗi huyên náo tới mức không chết không ngừng, nhưng ít nhất.. gãy tay gãy chân. Nhưng tin tưởng dựa vào y thuật siêu tuyệt của Y Lộ Thước, chỉ cần chấp nhận còn có thể trôi qua.

Mặt khác, con người của Khố Lạc Lạc không cam lòng cúi đầu.

Nếu ở chung với Y Lộ Thước, vấn đề rất lớn.

Người như Y Lộ Thước làm sao có khả năng cho phép chính mình bị nam nhân áp dưới thân thể.

Được rồi, cho dù là vì yêu hi sinh, đem không có khả năng biến thành có thể.

Khố Lạc Lạc áp lên mỹ nhân còn cao hơn mình một nửa đầu, có áp lực hay không?

Lực chiến đấu của "tình địch" không đủ xem, Sở Lưu Hương mỉm cười nói:

- Tại hạ Sở Lưu Hương, không biết huynh đài làm sao xưng hô?

- !

Khố Lạc Lạc.

Tại hạ? Huynh đài?

Còn nói hắn là chết đọc sách, nam nhân này mới là tên ngốc thư đi!

Sắc mặt Khố Lạc Lạc không thay đổi:

- Khố Lạc Lạc Lỗ Tây Lỗ.

Sở Lưu Hương chợt hiểu, nói:

- Nguyên lai anh chính là đại quả thực mà Tây Tác tâm niệm.

- !

Khố Lạc Lạc.

Hai vợ chồng này đúng là một đức hạnh, chọc người chán ghét vô cùng.

Tâm tình Sở Lưu Hương vui vẻ đi tới bên người Y Lộ Thước, thò tay vào túi lấy ra chocolate, đút cho Y Lộ Thước. Y Lộ Thước biểu dương vỗ vỗ đầu Sở Lưu Hương, cái giá lão gia bưng được mười phần, một khuôn mặt cao lãnh hưởng thụ được đút cho ăn.

Cảnh tượng ấm áp hài hòa, còn có lực tấn công cực kỳ.

Cả nhà Tấu Địch Khách nhận lấy dọa nạt, Khố Lạc Lạc cả kinh rớt cằm.

Hắn cùng Y Lộ Thước nói chuyện, đối phương xa cách, nhưng đối với Sở Lưu Hương lại..

Đây là đãi ngộ sai biệt giữa người ngoài cùng người vợ sao?

Mã Kỳ thầm thở dài một hơi.

Đoàn trưởng bất tranh khí, dù muốn giúp đỡ cũng có lòng nhưng vô lực.

Khố Lạc Lạc cùng Mã Kỳ lưu lại nhà Tấu Địch Khách cũng không phải vì chen chân phá hoại cảm tình của người khác, mà là tham gia hôn lễ.

Nhìn sính lễ lễ, Y Lộ Thước nghĩ thầm, cha mẹ đối với mình cũng không tệ.

Sính lễ nặng như vậy, cũng xem như tôn trọng Sở Lưu Hương.

Sở Lưu Hương ôm eo Y Lộ Thước, ôn nhu cười nói:

- Đệ giúp ta thu lên, được không?

Tốt nhất!

Bàn tay Y Lộ Thước vung lên, không chút do dự đem sính lễ thu vào không gian.

Hoàn toàn không ý thức được sính lễ biến thành đồ cưới.

Sở Lưu Hương hôn lên mặt đối phương, dưới ánh nhìn chăm chú của Y Lộ Thước, khom người hôn lên môi của hắn.

Y Lộ Thước chớp mắt nhìn Sở Lưu Hương, bị hắn theo dõi khuôn mặt Sở Lưu Hương đã có chút nóng lên.

Hắn duỗi tay ra, che chắn đôi mắt của Y Lộ Thước.

Gian nan nuốt một chút, Sở Lưu Hương nâng mở đôi môi đối phương, đầu lưỡi linh động dò xét vào.

Đôi mắt mèo xinh đẹp mở to, Y Lộ Thước cuối cùng nhận ra chính mình đang bị người chiếm tiện nghi.

Ai chiếm tiện nghi của ngươi còn không nhất định!

Vì tìm kiếm nguyên nhân vì sao Killua cùng Mi Cơ thích xem phim "tình cảm" ban đêm, Y Lộ Thước đợi đêm khuya từ trên giường bò lên lén lút đi theo hai người, toàn bộ hành trình nhìn xem suốt hai giờ. Kết quả vẫn không rõ cảnh tượng "ân a a" có gì hấp dẫn, lại làm cho nhi đồng mới ba tuổi dám ngược lệnh gây án.

Y Lộ Thước nhìn cảnh tượng hai người hôn nhau khó thể phân tách lẫn nhau, đầu tiên cân nhắc không phải là kích động hay triền miên, mà là vấn đề vệ sinh cá nhân.

Ăn nước bọt của đối phương gì gì đó, thật sự không cảm thấy nôn mửa khó chịu sao?

Về phần sau khi cởi sạch, cần trao đổi sâu hơn..

Một chút ý tứ cũng không có, nên không có đánh giá.

Tóm lại, Y Lộ Thước là người không có tình điều.

Cùng Sở Lưu Hương hôn môi, Y Lộ Thước cũng không ghét, cũng không cân nhắc có nôn mửa gì hay không. Kỹ thuật hôn cao siêu của Sở Lưu Hương đã phát huy tác dụng lớn lao, Y Lộ Thước bị hôn thật thoải mái, ánh mắt cũng sắp híp lại hoàn toàn.

Y Lộ Thước phút chốc dùng lực lĩnh ngộ siêu việt đem Sở Lưu Hương áp lên tường, đem từng cử chỉ mà Sở Lưu Hương làm với mình tinh tế thực hiện lại với hắn một lần, tiến hành hiểu được vận dụng, bắt đầu phản kích kịch liệt.

- !

Sở Lưu Hương.

Sự ra đột nhiên, đại não trống rỗng.

Nương tử rất dũng mãnh, Sở Lưu Hương sản sinh cảm giác nguy cơ.

Hai nam tử tuấn mỹ tuyệt luân ôm ấp nhau, kích hôn nồng nhiệt nóng bỏng, cảnh tượng này thật duy mỹ hài hòa.

Mi Cơ chạy chậm tới, trong miệng hô:

- Đại ca.

Qua ngã rẽ, ngẩng đầu vừa nhìn.

- !

Mi Cơ.

Đại ca thật uy mãnh, kỹ thuật hôn phải chờ đề cao.

Kỹ thuật hôn của đại tẩu..

Kháo!

Thần!

Trái lại thụ là công!

Y Lộ Thước bị hôn tới đỏ mặt, có chút không đủ hơi, hiển nhiên còn chưa quen thuộc đổi khí.

Lúc Mi Cơ chạy tới thân hình quá nặng, chấn đến sàn nhà run rẩy.

Y Lộ Thước liếc mắt thấy biểu tình của Mi Cơ, nhất thời sát khí bốn phía.

Mi Cơ rụt cổ, lập tức trốn té khỏi hiện trường.

Ta đi!

Vì bảo chứng nhân thân an toàn, hai ngày này mình nên cùng Phi Thản ở chung một chỗ tốt lắm!

Từ chối khéo mẹ vợ có ý tốt tặng áo váy cưới, Sở Lưu Hương thay lên bộ tây phục màu trắng. Y Lộ Thước mặc tây phục màu đen, nhìn thấy Sở Lưu Hương đang vật lộn thắt cà vạt, liền giúp đỡ hắn.

- Tiểu Y.

Cầm tay Y Lộ Thước, Sở Lưu Hương hôn lên, cười nói:

- Ta tưởng đời này cũng sẽ không có một ngày này.

Y Lộ Thước nói:

- Đó là bởi vì huynh gặp được ta.

Sở Lưu Hương sửng sốt, lại chợt hiểu ra ý tứ của hắn.

Nếu Y Lộ Thước không xuất hiện trong thế giới của Sở Lưu Hương, vậy hắn vẫn cứ là Sở Lưu Hương.

Anh tuấn tiêu sái, phong lưu khoái hoạt, sẽ không vì bất luận kẻ nào dừng bước chân.

Có lẽ có một ngày hắn sẽ yêu một nữ nhân nào đó, cùng nàng có hài tử, có được một đoạn thời gian tốt đẹp.

Nhưng hắn cũng sẽ không vì nàng dừng bước lâu lắm, bởi vì Sở Lưu Hương không thuộc về bất cứ nữ nhân nào.

Hắn sẽ trở lại giang hồ, tiếp tục tạo nên thần thoại của hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play