Quế Hoan lấy khăn tay ra lau tay, thấy Liêu Liễm cứng đờ như tượng điêu khắc, liền biết cậu có ý gì đó. Quế Hoan suy nghĩ một lát, thăm dò hỏi: "Không phải chỉ là đơn thuần ăn hết sao?
Liêu Liễm gật đầu, dò xét vẻ mặt của cô nói: "Không phải, cái cái loại đùa giỡn bạn bè ấy."
Quế Hoan: "Ồ."
Trong lòng cô không khỏi cảm khái: Trẻ em trưởng thành thật nhanh mà, chỉ chớp mắt đã đến tuổi này.
Liêu Liễm rất băn khoăn, cùng là nhân loại, Vương Tam Bính và Quang Tử nói đến việc này thì che che giấu giấu, một bộ dáng ngượng ngùng, nhưng Quế Hoan lại phản ứng lạnh nhạt, dường như không có một chút hứng thú nào.
Nếu như Quế Hoan là học sinh trung học phổ thông, có lẽ còn có chút phản ứng, nhưng đối với Quế Hoan có tuổi tâm lý đã gần bốn mươi mà nói, cái này không có gì đáng để kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play