[91]
Dù sao y cũng là cứu mình mới bị thương, Ngây thơ O đành theo vào bệnh viện. Bánh bao nhỏ đang ở độ tuổi cần có người chăm, nên cũng được ôm theo.
Ngồi chung trên một chiếc xe, Phúc hắc A luôn nhìn cậu chăm chú bằng ánh mắt nóng rực, mang theo chút chờ đợi và khẩn cầu. Ngây thơ O nhìn chằm chằm bé con, cũng không nói gì. Cậu không chịu nổi bầu không khí như vầy, cậu biết mình không nên có bất cứ sự đáp lại nào, nhưng nếu không phải có Phúc hắc A dũng cảm đứng ra, người bị thương bây giờ là cậu.
Trong xe im lặng đến nỗi lúng túng, lúc này bánh bao nhỏ khóc lên, trái lại Ngây thơ O có thể thở ra một hơi, cậu bắt đầu dỗ dành bé. Bánh bao không quen ngồi xe, dỗ thế nào cũng không nín.
Phúc hắc A dựa vào chỗ ngồi, nhẹ giọng nói: “Con trai, đừng khóc.”
Thế mà bé con thật sự ngừng lại.
Ngây thơ O liếc Phúc hắc A một cái, Phúc hắc A nở một nụ cười dịu dàng mà bất đắc dĩ, như đang muốn nói “Em không thể vì con nghe lời anh mà trách anh chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT