“Cũng tạm được thôi à? Xem ra phải để em dùng thử kỹ càng hơn mới được!” Bách Đông Thanh phá lên cười ôm lấy cô hướng lên trên giường mà ném, chính mình cũng nằm lên.
Hai người đi đến đây một tuần lễ, cái gì cũng không có làm, thế nên một khi đã bắt đầu, đương nhiên là náo loạn thật lâu. Từ lúc mặt trời lặn lúc ráng chiều, cho đến khi ánh đèn nơi thành phố nhỏ sáng lên thật lâu, động tĩnh trên chiếc giường lớn trong phòng khách sạn mới dần bình ổn trở lại.
Hứa Húc có cảm giác tâm trạng của anh hôm nay tốt hơn bình thường, không phải kiểu vội vàng vì bận rộn công việc như trước đó, mà là giống như tâm tình rất thư thả thoải mái.
Cô nằm trên khuỷu tay anh chậm rãi điều hoà hơi thở, ngẩng đầu nhìn anh, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt thả lỏng của anh, khoé miệng còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
“Vui vẻ như vậy à?”
Bách Đông Thanh đảo mắt nhìn cô, trầm mặc trong chốc lát, gật đầu.
Anh không nhớ nổi là đã bao nhiêu năm rồi, anh vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí lấy lòng mọi người trên đời này, sợ gây thêm phiền phức cho người ta, lo lắng rằng người khác sẽ tức giận, xưa nay chưa bao giờ từ chối người khác, cho dù là đối diện với những yêu cầu không hợp lý đến thế nào, thậm chí tổn hại đến lợi ích của bản thân mình, anh cũng sẽ cố gắng hết sức mình mà làm. Ngoại trừ biện luận trên toà, trong cuộc sống anh thậm chí còn chưa từng phản bác người khác lần nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play