Nghe anh nói như vậy, toàn bộ thất bại cùng khổ sở của Hứa Húc như tan thành mây khói, đưa tay ôm chặt lấy cổ của anh, lẳng lặng dựa vào trong ngực anh, trong lòng không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm. Anh mặc dù hơi gầy, nhưng vóc dáng rất cao, được anh ôm, cũng mang lại cho người ta cảm giác yên tâm phần nào.
Hai người nhất thời đều không nói thêm gì nữa, Hứa Húc ôm một hồi, mới nhận ra có gì đó không đúng lắm, nắm chặt tay anh đang đặt phía sau lưng, sờ sờ quần áo trên người anh, ngẩng đầu nhíu mày, không mấy vui vẻ nhìn về phía anh: “Anh chỉ mặc như thế này mà đứng đây à?”
Thời tiết ở thành phố hiện giờ chính là đang rét lạnh, nhất là ban đêm, nhiệt độ mấy ngày qua đều không qua nổi hai ba độ, hai ba độ của phương nam, có thể làm xương cốt người ta đau nhức chứ chẳng đùa. Mà Bách Đông Thanh chỉ mặc một bộ đồ mặc nhà mỏng manh. Lúc này cô mới nhận thấy, sắc mặt anh có chút tái nhợt khác thường, đưa tay nắm chặt lấy tay anh, quả nhiên còn lưu lại sự giá lạnh.
Bách Đông Thanh cong môi khẽ cười cười: “Không có việc gì, anh không sợ lạnh.”
Hứa Húc hỏi: “Anh đợi ở bên ngoài bao lâu rồi?”
“… Cũng không bao lâu.” Anh trả lời nhát gừng. 
Trời vừa mới sập tối không bao lâu, đầu óc anh liền trở nên hỗn loạn gấp gáp chạy ra ngoài, cũng không biết bản thân mình muốn làm gò, chỉ biết là trong lòng không cần biết lo nghĩ thế nào cũng không có cách giải sầu, hiếm khi anh muốn hút thuốc, bây giờ lại đứng bên đường, hút một điếu rồi lại một điếu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play