“Đây là hình ảnh Lục Cửu Gia tham gia một buổi sự kiện. Chúng ta tiếp tục nhìn sang hình ảnh của người đàn ông đang ngồi trong chiếc. Rolls Royce kỉa, tôi đã đánh đấu những điểm tương đồng nhau bằng bút đỏ rồi.”
Lại thêm mấy bức ảnh được tung ra, trên tấm ảnh có xe Rolls Royce kia có rất nhiều nét khoanh. tròn màu đỏ.
“Mọi người nhìn xem, đáng người của người đàn ông trong ảnh này trông rất giống với đáng. người của Lục Cửu Gia. Cả hai người họ đều đeo đồng hồ, không những kiểu đáng mà vị trí những viên kim cương đính trên đồng hồ cũng giống. nhau như đúc, với lại tôi có thể khẳng định chiếc đồng hồ đeo tay này là là bản độc nhất vô nhị, chỉ sản xuất một cái chứ không có đến cái thứ hai, cho nên kết luận là người đàn ông ngồi trên Rolls-Royce này chính là Lục Cửu Gia!”
Phần lớn người đọc bài viết này đều là quần chúng chỉ thích hóng drama, nhưng bây giờ không chỉ hóng hớt không mà họ lại còn lao vào phân tích so sánh mấy hình ảnh với nhau, nhất là khi nhiều người cùng hóng hớt như thế khiến bọn họ như luyện ra được hỏa nhãn tỉnh kim, chỉ nhìn hình ảnh thôi mà có thể tìm ra những đầu mối ẩn bên trong.
“Chắc chắn đây là Lục Cửu Gia, không còn nghỉ ngờ gì nữa.”
"“"Không thể nghỉ ngờ +1.”
"“Nhưng tôi rất tò mò tại sao An Đào Đào lại xuống xe của Lục Cửu Gia cơ, tôi cũng chưa từng. nghe đến chuyện Lục Cửu Gia có em gái ấy…”
“Ê tôi đang đoán như này nè, có lẽ nào An Đào Đào được Lục Cửu Gia bao nuôi không?”
Sau khi bình luận này được đăng lên, ngay lập tức được đẩy lên đầu.
"*An Đào Đào sướng thật đấy, còn được Lục Cửu Gia bao nuôi nữa… Nếu như tôi có thể ngủ với Lục Cửu Gia một đêm thì có chết tôi cũng vui lòng.
“Lẩu trên chắc chắn là một tên mê trai. Hoàn tất giám định.”
“Tôi cũng muốn nói nhỏ một câu, tôi cũng muốn được Lục Cửu Gia bao nuôi.."
Chỉ trong thời gian ngắn, An Đào Đào được gần một nửa nữ sinh hâm mộ, nhưng cũng không ít người đánh giá hành vi của An Đào Đào là không có liêm sỉ.
Có tay có chân mà không làm điều gì có ích cho xã hội mà lại muốn đi làm bồ nhí. Tính cách Lục Cửu Gia tàn nhẫn như thế, rồi kiểu gì cô cũng, bị gi ết chết nên họ đợi chờ để xem kịch vui.
"Bỗng tự dưng xuất hiện một bình luận mới như rơi từ trên trời xuống, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
"Tôi nghĩ chúng ta đoán già đoán non ở đây cũng không hay, tôi đi tag Weibo của Lục Cửu Gia vào hỏi một lúc là có thể biết được sự thật là gì rồi."
“Lầu trên ơi, bạn chán sống à? Đừng làm mấy chuyện dại đột thế."
Nhưng một lúc lâu vẫn chưa thấy động tĩnh gì từ người anh em lầu trên nên chắc cậu ta đã chạy. sang Weibo thật rồi.
Đọc xong những bình luận này, nhịp tim An Đào Đào đập rất nhanh, mí mắt cũng không ngừng giật giật: "Tiểu Uyển, cô bị ngu à, cô không biết đường làm mờ ảnh của Lục Gia đi hả?”
Môi Triệu Tiểu Uyển chuyển sang màu bạc phếch, thân thể run rẩy như sắp ngã ra đất, cảm giác như cô ta có thể té xỉu bất cứ lúc nào:" Tôi đã nghĩ là… nghĩ là bọn họ sẽ không soi mới được điều gì đâu…”
An Đào Đào tức giận đến mức muốn ném điện. thoại vào mặt cô ta: “Bây giờ mấy người trên mạng đều soi mới tỉnh như có hỏa nhãn tỉnh kim kia kìa, chưa kể cô còn đăng hình ảnh nét như thế, bọn họ không soi được ra mới lạ đấy.”
"Vậy giờ phải làm sao?” Triệu Tiểu Uyển nhìn cô van nài.
An Đào Đào cũng không biết nên làm gì nữa.
Nếu xóa bài từ sớm thì đã tốt rồi, nhưng giờ sự đã phát triển đến mức như này rồi, chưa kể chủ để về Lục Cửu Gia nên hot hơn hẳn mấy bài về chủ để khác. Bây giờ có đứng ra giải quyết cũng không có tác dụng gì nữa rồi.
Mà ngược lại nếu giờ Lục Sóc quay ra hỏi tội cô ta mà cô ta lại giả ngu không hiểu chuyện gì hết thì lại càng giống giấu đầu lòi đuôi hơn.
An Đào Đào nhìn Triệu Tiểu Tuyển, trong lòng cảm thấy càng lúc càng bất lực, tâm trạng, giống như quả bóng bị xì hơi: “Bây giờ cô nên cầu nguyện luôn đi, cầu mong người kia không tag, Weibo của Cửu Gia vào hỏi mấy chuyện này.”
Bây giờ hầu như ai cũng dùng Weibo, nếu cái tên lúc nãy đi tag Cửu Gia vào mấy bài viết để hỏi nữa thì ai cũng sẽ đọc được An Đào Đào trường Đại học Hathaway được người khác bao nuôi. Chuyện xấu này mà lên thành hot search nữa thì sau này cô làm gì còn mặt mũi mà gặp người khác.
An Đào Đào cảm thấy đau đầu nhức óc, chỉ muốn lôi Triệu Tiểu Uyển ra đánh cho một trận.
“Nếu như tên kia mà tag vào thật thì phải làm sao bây giờ?” Triệu Tiểu Uyển run lẩy bẩy, chỉ muốn òa khóc lên.
An Đào Đào hơi mở miệng, trong một khoảnh khắc cô chợt cảm thấy bất lực như bị mắc vào một tấm lưới: “Còn có thể làm gì được nữa, giờ cô cầu chuyện Cửu Gia không dùng Weibo đi. Nếu như vậy thì anh cũng không đọc được mấy bình luận bẩn thỉu đấy.”
“Nhưng…” Chân Triệu Tiểu Uyển run lẩy bẩy, tay vẫn nắm chặt áo của An Đào Đào: “An Đào. Đào, cô giúp tôi đi mà. Nếu chuyện này bị Cửu Gia. biết thì không những tôi xong đời mà khéo ngay cả nhà họ Triệu chúng tôi cũng đi đời nhà ma hết."
An Đào Đào nhíu mày, không nói gì.
Bây giờ cô còn không chắc chắn bảo vệ được bản thân mình, làm gì có thời gian rảnh rỗi mà lo cho người khác?
Chưa kể tính tình tên Lục Sóc kia sáng nắng chiều mưa, trước mặt anh cô chỉ dám giả bộ làm một con búp bê khôn khéo, có dám mở mồm yêu cầu điều gì đầu.
““An Đào Đào, bây giờ cô nói gì tôi cũng nghe theo hết, cô muốn tôi lên bài giải thích tôi cũng. lên bài, cô muốn tôi đi về hướng Đông tôi cũng, không dám đi về hướng Tây, tôi chỉ cầu xin cô van xin Cửu Gia giúp tôi thôi.” Triệu Tiểu Uyển khóc. lóc van nài, hai con mắt nhanh chóng sưng húp lên.
An Đào Đào phức tạp nhìn cô ta.
"Tôi bây giờ cũng chưa chắc đã bảo vệ được chính tôi. Nếu không thì giờ chúng ta đi chùa dâng hương, cầu mong được phù hộ độ trì cho tai qua nạn khỏi được không?” An Đào Đào cất giấy tờ chuyển nhượng vào trong túi, sau đó rời đi.
Triệu Tiểu Uyển xụi lơ trên mặt đất, mặt mũi bơ phờ như bông hoa đã héo úa.
An Đào Đào đứng trên bục nhìn xuống, cô. phát hiện các bạn cùng trường mình đang nhìn cô bằng ánh mắt khác. Trong mắt họ đầy sự sợ hãi, chỉ đám đè dặt nhìn cô.
Cô lờ mờ cảm thấy có vài ánh mắt đò xét nhìn cô, chắc đang tò mò cô có điều gì mà lại khiến Lục Cửu Gia để mắt tới như vậy.
An Đào Đào bên ngoài bình tĩnh, cô nhìn mọi người không chớp mắt, nhưng trong lòng lại hoảng loạn không thôi.
Mấy chuyện này là chuyện gì vậy hả? Cô chỉ nghĩ sau nghỉ ngơi và ổn định xong sẽ có dũng khí để chạy khỏi Lục Sóc. Nhưng mà bây giờ… Mấy chuyện này có thể chọc thủng trời luôn được rồi.
Cô vừa về tới phòng học thì Chu Mễ hùng hục chạy tới, mặt đầy tức giận: “An Đào Đào, cậu xem bình luận trên mạng chưa? Bọn họ đều bảo c Lục Cửu Gia bao nuôi đấy, đúng là ăn nói luyên thuyên bậy bạ quá mà!"
Nhìn thấy cô ấy bất bình hộ mình như vậy khiến An Đào Đào ấm áp trong lòng, nhưng cô cũng hơi chột dạ vì điều họ bàn tán trên các diễn đàn cũng là sự thật.
Chu Mễ chống nạnh, tiếp tục lải nhải.
Nói một lúc lâu, Chu Mễ nghiêng đầu sang, chỗ khác, thấy An Đào Đào cũng không nói lại gì, cô ấy là càng tức hơn: “An Đào Đào, sao cậu không.
nói lại gì hả? Bây giờ ai cũng coi thường cậu đấy, cậu nói đi để khóa mõm bọn họ lại.”
An Đào Đào chun mũi, mím môi, sao mà cô dám lên tiếng được chứ.
Hiện tại Lục Sóc cũng sẽ rất nhanh biết được chuyện này thôi.
“Đúng rồi, lúc nãy cậu muốn gặp Triệu Tiểu Uyển là vì chuyện bài viết này đúng không?” Chu Mễ trợn to mắt suy đoán: “Nếu thật sự cô ta làm. vậy, cậu có thể bảo cô ta đăng bài đính chính mà, bây giờ đăng vẫn được mà.”
An Đào Đào xìu mặt xuống, vẫn không nói câu nào,
Chu Mễ tức đến đỏ mặt: “Tôi nghĩ người trên tấm ảnh đó nhất định không phải Lục Cửu Gia, tuyệt đối là bọn họ đang tung tin đồn thất
An Đào Đào cười bất lực, nét mặt thể hiện sự chột dạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT