Thiên thần nhỏ, cậu sao thế?" Kỷ Thần thấy biểu cảm của cô hơi bất thường, không khỏi lên tiếng hỏi thăm.

An Đào Đào thu lại ánh mắt, lắc đầu nói: "Không có gì.”

Thấy cô không nói, Kỷ Thần sờ sờ mũi, không hỏi nữa.

Lúc này, ánh đèn trong buổi tiệc "bụp" một cái tắt ngấm, toàn bộ hội trường trở nên cực kỳ tối tăm, chỉ có ánh trăng bên ngoài chiếu vào mới có thể giúp cho người ta miễn cưỡng nhìn rõ vài đổ đạc.

“Ủa, có chuyện gì thế? Sao đèn lại tắt hết rồi?"

“Gặp mà rồi, không phải là có khủng bố gì đó trà trộn vào đấy chứ?”

“Chắc là không đâu... Lục Cửu Gia cũng ở đây, anh ấy lợi hại như vậy, tên khủng bố nào đám tới? "

"Trong bóng tối, An Đào Đào hơi kinh sợ.

Mà Lục Sóc đan chéo chân, hai tròng mắt lóc ra ánh sáng u ám trong bóng đêm, anh khẽ gõ vào bàn trà, vẻ mặt đầy bình thản, dường như đã đoán được tình huống này sẽ xuất hiện.

Về phần Kỷ Thần và Kỷ Liên Quân, bọn họ không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng có lẽ đã quen nhìn những chuyện lớn nên sắc mặt hai người vẫn như thường.

Không lâu sau, máy chiếu phía trước đột nhiên được bật lên, bóng đèn nhấp nháy!

An Đào Đào nhìn chằm chằm vào chiếc máy chiếu đã được bật, trong lòng càng thêm thấp thỏm, cô có cảm giác rằng hình như vẻ thần bí này nhằm vào cô.

Không đợi cô suy nghĩ rõ ràng, trên màn hình chiếu lại có động tĩnh, vậy mà lại xuất hiện một phần tài liệu.

An Đào Đào nhìn thoáng qua, sắc mặt bỗng. nhiên trắng bệch.

Đây là hồ sơ cá nhân của cô...

Trên đó viết rõ ràng, thậm chí thân phận con gái riêng nhà họ An của cô cũng được đánh dấu rất rõ.

Cuối cùng còn treo thêm một vài bức ảnh.

Cô gái trong ảnh gầy gò nhỏ bé, mặc chiếc áo sơmi rách rưới đứng trong cánh đồng hoa cải, nhưng gương mặt lại rất xinh xắn, đôi mắt rất có hồn, tràn ngập ý cười kiên định như mặt trời.

Nhìn thấy hình ảnh vừa xuất hiện, sắc mặt An Đào Đào trở nên trắng hơn.

Người trong ảnh là cô, bối cảnh là vùng nông, thôn mà cô đã sống trong một thời gian dài.

Thế nhưng, cô chưa từng chụp ảnh, sao lại có bức ảnh như vậy xuất hiện?

Còn có phần tài liệu kia nữa, sao có thể xuất hiện ở chỗ này?

Chẳng lẽ là do An Định Nhiên bày trò? Nhưng trong buổi tiệc này toàn là người nổi tiếng, gia tộc nhỏ như nhà họ An sao có thể được mời đến buổi tiệc?

Tại thời điểm này, những thứ trên màn hình chiếu đã thay đổi một lần nữa.

Không ngờ lại có một phần tài liệu khác xuất hiện, là hồ sơ của An Định Nhiên, bên trên viết rõ ràng rằng cô ta mới là cô cả chân chính của nhà họ An.

Những thứ này vừa xuất hiện, các quý tộc bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Buổi tiệc đang yên đang lành, sao lại có thể xuất hiện mấy thứ này?”

“Tôi nghe nói, hình như người Lục Cửu Gia cưới chính là cô cả nhà họ An, nhưng hiện tại An Đào Đào là con gái riêng ở nông thôn, cô cả nhà họ An là một người tên An Định Nhiên, thế này là thế nào nhỉ?"

“Chẳng lẽ là mạo danh trong truyền thuyết đấy ư?”

Lời này vừa nói ra, trái tim các quý tộc nhiên ngừng đập.

"Không phải chứ, mạo danh? Một cô con gái riêng ở nông thôn mà đám lừa Lục Cửu Gia? Ăn no rửng mỡ à?”

“Có vài người vì đanh lợi, vì tiền, chuyện gì mà không làm được?"

“Nhưng mà An Đào Đào rất đẹp, còn giống cô cả nhà họ An hơn cả An Định Nhi

Nghe thấy tiếng bàn luận của các quý tộc, mặt An Đào Đào trắng bệch, hai tay nắm chặt lại.

Nhân lúc bên trong tối đen, cô vụng trộm nhìn về phía Lục Sóc.

Chỉ mới liếc mắt một cái, cô như trúng thuật định thân, sững sờ ngay tại chỗ, sống lưng cũng cứng đờ, tay chân lạnh lẽo giống như đang ở trong. hầm băng.

Ánh mắt Lục Sóc rất lạnh, ánh sáng u ám lóe ra, tựa như mãnh thú bắt được con mồi, bền nhọn lạnh lùng, không giận mà đầy uy nghiêm.

An Đào Đào theo bản năng che cổ họng mình lại, vừa rồi cô cảm thấy Lục Sóc sẽ nhào tới cắn cổ cô.

Cô là một kẻ lừa đảo, Lục Sóc tuyệt đối sẽ không đối xử dịu dàng với kẻ lừa đảo.

Cô... Có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai một lần nữa không?

"Tách" một tiếng, ánh đèn trong phòng tiệc sáng lên, có thể thấy rõ ràng đồ vật bên trong.

Các quý tộc đồng loạt nhìn về phía trung tâm của vấn đề - An Đào Đào.

Sắc mặt An Đào Đào trắng bệch ngồi trên sofa, thân thể lung lay sắp đổ, nhưng cô cố nén không. ngã xuống, trông vừa quật cường vừa đáng thương, giống như là một đóa hồng đỏ run rẩy trong gió bão.

Kỷ Thần muốn nói cái gì đó lại bị Kỷ Liên Quân ngăn lại.

Con ngươi Lục Sóc tối sầm, ánh mắt nhìn về phía An Đào Đào, im lặng không nói lời nào, nhìn qua có vẻ rất tức giận thì phải.

Lúc này, một cô gái mặc lễ phục màu tím nhạt chạy xuống tầng, cô ta rất xinh đẹp, nhưng trên khuôn mặt lại tràn ngập vẻ cao ngạo.

Đó là An Định Nhiên!

An Đào Đào quay đầu nhìn về phía An Định Nhiên, trong mắt hiện lên vài phần phức tạp.

Một bữa tiệc quan trọng và cao cấp như vật tại sao An Định Nhiên lại ở đây?

Cô ta trà trộn vào à?

Nhưng nơi này canh gác không chút sơ hở như vậy, cho dù có thể trà trộn vào, làm sao cô ta có thể động đến máy chiếu ở gần đại sảnh bữa tiệc nhất, còn có năng lực khống chế ánh đèn tắt bật, thậm chí còn có thể tra được nhiều tài liệu như vậy.

Chẳng lẽ, có người đang giúp cô ta?

An Định Nhiên từ trên tầng chạy xuống, nhìn về phía An Đào Đào. Đột nhiên cô ta hếch cằm lên, nhưng hốc mắt lại hơi ửng đỏ, giống như là đang ấm ức, lại giống như một loại trách cứ.

“Các vị, tôi là An Định Nhiên, tôi mới là cô cả nhà họ An chân chính.”

“Tôi không biết vì sao em gái An Đào Đào của tôi lại thay thế thân phận của tôi, gả cho Lục Cửu Gia, rõ ràng người được gả cho Lục Cửu Gia là tôi!”

“Có lẽ cô ta cảm thấy thân phận Lục Cửu Gia cao quý, còn có khối tài sản khổng lồ cho nên mới có ý nghĩ trộm long tráo phượng, mạo danh để thay thế. Mấy tháng trước, An Đào Đào đột nhiên từ nông thôn đến nhà họ An chúng tôi, chúng tôi vốn tưởng rằng cô ta chỉ tới chơi, ai mà ngờ cô ta lại bày kế để gả cho Lục Cửu Gia. Lúc ấy tôi có việc phải đến nước S, đến khi trở về thì mọi chuyện đã đâu vào đó, lòng tôi nóng như lửa đốt muốn An Đào Đào nói rõ với Lục Cửu Gia, nhưng cô ta không chịu, còn uy hiếp tôi, bảo rằng nếu như chuyện mạo danh thay thế bị Lục Cửu Gia biết được, nhà họ An chúng tôi đều sẽ xong đời.”

Nói xong lời cuối cùng, hai tròng mắt An Định Nhiên càng đỏ hơn, bộ dạng rơi lệ khiến người ta đau lòng: “Tôi cũng đã từng nghĩ, thôi thì cứ để chuyện này lắng xuống, không bao giờ nhắc lại nữa, thế nhưng, tôi thật sự yêu Lục Cửu Gia, nếu đã yêu như vậy thì không thể nhìn thấy anh ấy bị An Đào Đào lừa gạt được. Cho nên, tôi đứng ra, cũng muốn nói hết chân tướng cho Lục Cửu Gia.”

An Định Nhiên nói từng câu từng chữ cực kỳ chân thành, nói đến cuối cùng, giọng cô ta khàn. khàn, giống như cạn kiệt hết sức lực.

Cho dù sau khi nói ra sẽ như thế nào, tôi chỉ muốn Lục Cửu Gia biết được chân tướng." An Định Nhiên lại nhấn mạnh, hai tròng mắt như làn nước thu khẽ lay động.

Lời này vừa nói ra, các quý tộc đều có chút cảm động.

Đây là tình yêu đích thực trong truyền thuyết sao?

Nhưng mà An Đào Đào này có xuất thân. không tốt, là con gái riêng nuôi ở nông thôn, vậy mà còn có nhiều mưu mô như vậy, thật sự là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người nhìn An Đào Đào đều đầy ẩn ý, có người đồng cảm, có người vui sướng khi người khác gặp họa.

Trở thành người phụ nữ tôn quý nhất thì sao? Bây giờ sự việc đã bại lộ, chẳng phải sẽ bị chà đạp trong vũng bùn sao?

Không không, có thể ngay cả bùn cũng không đi được, chuyện Lục Cửu Gia kiêng kị nhất là người khác lừa gạt anh, có lẽ ngay cả mặt trời ngày mai cũng không thể nhìn thấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play