Tròng mắt An Đào Đào chuyển động, có chút. ngượng ngùng: "Quan hệ vợ chồng chứ sao."

Lời này anh thích nghe.

Lục Sóc nhếch môi mỏng, trên mặt lộ ra sự dịu dàng không dễ nhận ra: "Nói tiếp đi."

An Đào Đào nháy mắt mấy cái, môi nhỏ lúc mở lúc đóng, cánh môi phấn nộn tươi đẹp ướt át: "Đợi Triệu Đình Sâm đưa giấy chuyển nhượng đến đây, tôi sẽ đưa cho Cửu Gia đầu tiên, được không?"

Lục Sóc nhẹ nhàng đáp lại một tiếng, bầu không khí trong xe vậy mà giống như xuân về hoa nở, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Anh Đàm ngồi trên ghế lái lái xe, đột nhiên như đã chịu hoảng sợ gì đó, trong mắt hiện đầy kinh hãi, Cửu Gia nhà bọn họ cũng có lúc dịu dàng như vậy, không thích hợp nha.

Chuyện đất đai bớt được khoảng thời gian, Lục Sóc cũng không cần vùi đầu vào trong công việc cường độ cao nữa, sau khi trở lại biệt thự, Lục Sóc xoay người về phòng, không làm khó An Đào Đào nữa.

An Đào Đào nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Sóc, đột nhiên cảm thấy hơi không thích ứng.

Đêm nay cứ thế trôi qua yên ổn như vậy, cũng không làm ầm ĩ nữa, chẳng lẽ, là phần thưởng vì cô lấy được đất sao?

Phần thưởng như vậy xin hãy cho cô thêm. một đống nữa!

An Đào Đào đổi đào sức sống trở lại phòng, đồng thời lấy kim châm cô giấu trong ngực ra nhìn thêm tài lần, bất kể ngắm thế nào thì những kim châm này đều thật là đẹp, khiến người ta yêu thích không buông tay.

Đã có kim châm, cô cảm thấy càng ngày càng. hứng thú với phương diện y học.

Cứ như vậy An Đào Đào ôm kim châm ngủ say, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đầy ý cười, bên khóe nhếch lên.

Ngày hôm sau, khi An Đào Đào xuống lầu, lại nhìn thấy Lục Sóc ngồi trước bàn ăn, vẫn là một bộ đồ nhà, phải biết rằng, bình thường anh không. phải mặc áo khoác ngoài màu đen, thì chính là mặc áo sơ mi đen, sao có thể mặc loại đồ mặc ở nhà gần gũi người thường thế này được?

An Đào Đào đứng tại chỗ cả buổi, trong nhất. thời không đám nhận quen.

Đây là Lục Sóc đúng không?

Mà không phải người khác giả mạo chứ?

Lục Sóc nghiêng đầu, ánh mắt hơi lạnh chiếu thẳng vào người An Đào Đào, hỏi: "Đứng ở đó làm gì?"

Vẫn là lạnh giá quen thuộc, vẫn là cách giọng

nói quen thuộc, An Đào Đào nở một nụ cười, sải bước di tới: "Cửu Gia, chào buổi sáng, chuyện đất đai vừa kết thúc, người cũng nhàn hạ rồi hả?"

Lục Sóc không nói chuyện, cũng xem như là một loại ngầm thừa nhận.

An Đào Đào cầm sữa bò trên bàn lên uống một. ngụm, rất ngọt.

Cửu Gia, cô Thẩm đến rồi." Lúc này, đột nhiên Hoàng Sâm đi vào đại sảnh, khi nói tới Thẩm Họa Họa biểu cảm anh ta thay đổi, đương. nhiên anh ta biết các loại đồn đại bên ngoài của "Thẩm Họa Họa, còn có người nói, Thẩm Họa Họa có tư cách làm vợ Cửu Gia nhất.

Nhưng Cửu Gia đã có chị dâu rồi, vả lại chị dâu cũng chẳng kém Thẩm Họa Họa, chuyện ngày hôm qua anh Đàm đã nói cho anh ta biết rồi.

Anh ta cực kỳ khiếp sợ, chị dâu nhà bọn họ có thể khiến quân nhân cố chấp kia tin phục, chắp. tay tặng đất, bây giờ danh sách bạn bè Wechat đều do y thuật cao siêu của chị đâu mà tới, ngay cả trên Weibo cũng có.

Tiếng tăm chị dâu bây giờ đã dần dần tăng lên, biến thành một bảo bối.

So với Thẩm Họa Họa nhiều của cải, anh ta vân chọn chị đâu, có vị thần y tương trợ, mạnh hơn của cải nhiều!

Lục Sóc nghe xong, ánh mắt trở nên lạnh hơn:

"Cô ta tới làm gì?"

An Đào Đào cúi thấp đầu, giả vờ không nghe thấy.

"Bảo là muốn tìm chị dâu chơi cùng." Hoàng. Sâm nhìn An Đào Đào, đó ràng chính là lấy cớ, nhất định là đến nhìn Cửu Gia đấy.

Lục Sóc cũng nhìn qua An Đào Đào, không nói tiếng nào.

An Đào Đào bị ép buông sữa bò trong tay.

xuống, hơi cạn lời: "Thật sự tới tìm tôi chơi cùng? Tôi cũng không quen cô ta mà."

Dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của An Đào Đào nhăn lại, cô cũng chỉ gặp Thẩm Họa Họa. một lần trong tiệc nhà cũ nhà họ Lạc, mà cũng chỉ là thoáng qua, nào đáng để cô ta đặc biệt đến đây chơi chứ?

Hơn nữa, quan hệ giữa bọn họ cũng rất là lạ, cô là vợ Cửu Gia, mà Thẩm Họa Họa cũng có mục đích muốn trở thành vợ Cửu Gia, hai người là tình địch trong truyền thuyết, còn là cái loại hết sức đỏ mắt.

Cô cũng có thể nhạy cảm nhận ra, Thẩm Họa Họa có tình ý với Lục Sóc, đưới quan hệ phức tạp. này mà hai người cũng có thể trở thành bạn bè? Còn có thể cùng nhau vui vẻ chơi đùa sao?

Đừng đùa, vốn không thể thảo, trừ phi Thẩm Họa Họa rất cao thượng.

"Chị đâu, thật sự là tới tìm chị chơi, cô ta nói vội vàng rời khỏi bữa tiệc là để đến đây thăm hỏi." Hoàng Sâm học giọng điệu Thẩm Họa Họa, cười hì hì nói.

An Đào Đào cảm thấy ghê tổm, cô vô thức quay đầu nhìn Lục Sóc, anh mới là chủ nhà, trước khi anh chưa mở lời, cô cũng không đám đuổi người.

"Muốn chơi với cô ta không?" Tầm mắt Lục Sóc hạ xuống, ánh mắt dao động trên khuôn mặt đẹp của cô.

An Đào Đào nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, hơi xoắn xuýt nói: "Tôi không quen cô ta, sợ là không. chơi được."

Lục Sóc khẽ ừ, môi mỏng hơi nhếch lên nói lời vô tình: "Thế đừng để cô ta vào."

An Đào Đào hơi trừng lớn hai mắt, còn có thể như vậy sao?

Xem ra, Lục Sóc cũng không chào đón Thẩm Họa Họa lắm.

"Cửu Gia, tôi nhìn thấy cô Thẩm ở cửa ra vào, nên cho cô ta vào rồi" Quý Thiên Trạch ngênh ngang đi vào, một đôi mắt xếch hẹp dài hơi nheo lại, toát ra sắc thái mê hoặc người.

Đi theo phía sau anh ta là Thẩm Họa Họa một. thân váy liền áo màu trắng, phía trên thêu đóa lớn hoa Phù Dung, sạch sẽ thuần khiết, ôn nhã như nước.

Thẩm Họa Họa ngẩng đầu, khi nhìn Lục Sóc môi khẽ cong, cười trang nhã khéo léo: "Anh Lục Sóc."

Lục Sóc ngồi trước bàn ăn nhướng mày, sắc mặt trầm xuống, hình như rất không hài lòng với việc Quý Thiên Trạch tự tiện làm chủ.

"Cửu Gia, tôi nhìn thấy cô Thẩm một mình đứng ngoài cửa nên tôi dẫn cô ấy vào, chắc anh sẽ không trách tôi đúng không?" Quý Thiên Trạch cười không kiêng nể gì cả, đột nhiên lại nhìn qua An Đào Đào, trong mắt không có ý tốt.

An Đào Đào nhíu mày, cái người này đúng là có bệnh!

Hoàng Sâm cũng dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn anh ta, thật sự là đang tìm đường chết.

Lục Sóc không nói chuyện, nhưng hình như đôi đũa cầm trong tay có dấu vết sắp gãy.

"Anh Lục Sóc, hôm nay em đến tìm chị dâu chơi." Thẩm Họa Họa xách túi đến gần, gió thổi qua làn váy một cách nhẹ nhàng, khí chất địu dàng, vô cùng thu hút người.

Lục Sóc không liếc cô ta, coi cô ta như không khí.

Trong nhất thời, bầu không khí trong phòng khách đông lạnh, cứ như rơi vào trong hầm băng.

Biểu cảm Thẩm Họa Họa không thay đổi, giống như đã thành thói quen.

An Đào Đào lại phải chịu giày vò, quay đầu thì phát hiện chiếc đũa trong tay Lục Sóc đã đứt gãy, mắt cô trợn lên, suýt chút nữa bị đọa chết.

"Tôi đi công ty trước." Lục Sóc đứng lên, vươn tay ấn một cái lên đ ỉnh đầu An Đào Đào.

An Đào Đào vô thức gật gật đầu, trên gương mặt trắng nõn nhiễm tầng một phấn hồng, nháy mắt diễm lệ như hoa hồng.

“Trước khi đi, Lục Sóc nhìn về phía Quý Thiên Trạch, hừ cười: "Qua đây với tôi."

Thẩm Họa Họa nhìn bóng lưng anh rời đi, trong mắt hiện lên một chút phức tạp.

Lục Cửu Gia sấm rền gió cuốn khát máu làm. cho người ta sợ hãi vậy mà lại báo cáo hành tung với người khác?

Chuyện này chưa từng xảy ra trước đây, mà anh lại để tâm An Đào Đào đến vậy? Thẩm Họa Họa nhếch đôi môi, trong mắt trở niên mất mác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play