Cỗ nguy cơ kia làm toàn thân hắn căng cứng.
Trong lòng Dương Thiên Khuyết lạnh lẽo, lập tức ý thức được điều không đúng, là một trong tam đại chân truyền của Nguyên tông nhiều năm như vậy thì ý thức cùng với kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng không kém, không suy nghĩ nhiều liền lập tức lui về phía sau.
Mặc dù hắn đã rút lui nhưng vẫn có một đạo bóng đen đuổi theo như hình với bóng, khi hắn lùi về thì chốc lát sau cũng đã đuổi kịp.
Đùng!
Dương Thiên Khuyết căn bản không kịp phản ứng thì cái bóng đen kia đã đụng vào người hắn, lực lượng kinh khủng bộc phát ra, khiến hắn như đang đâm vào một tòa núi lửa đang phun trào đánh bay hắn ra ngoài.
"Cái gì!"
Tóc tai Dương Thiên Khuyết bù xù, vạt áo nhuốm máu, khuôn mặt tái nhợt, trên bụng của hắn xuất hiện một lỗ máu to cơ nắm đấm, đại lượng nội tạng đang chảy từ trong đó ra.
Chỉ vẻn vẹn bằng một kích đã trực tiếp đánh nát đế cương hộ thể của hắn, dù cho Bán Đế Chi Thể cũng không chống cự được mà bị thương, trong sát na đó đã tổn thất mất một phần năm sinh cơ trong thể nội của hắn.
Lực lượng đáng sợ như vậy đã có thể sánh ngang với một kích toàn lực của nhị kiếp Bán Đế. Nhưng Nhiếp Nhân Hùng cũng chỉ vẻn vẹn là một tu sĩ Đại Thánh cảnh thôi mà?
"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi đã cường đại như thế từ bao giờ?"
Dương Thiên Khuyết rung động nói.
Bóng đen tập kích Dương Thiên Khuyết chính là Tịch Thiên Dạ, sau khi đánh tan công kích của hắn thì Tịch Thiên Dạ đã nhanh chóng phản kích, đánh trọng thương hắn.
"Vì sao ta không thể cường đại thế?"
Tịch Thiên Dạ khoanh tay, ánh mắt đạm mạc nói.
"Ngươi chỉ có tu vi Đại Thánh cảnh, dù là thế nào cũng không thể nào có năng lực cường đại như vậy được, cỗ lực lượng kia căn bản không có thuộc về ngươi, có phải ngươi đang dùng thủ đoạn gì đó không? Huống chi lúc ở Không Hồn Sơn..."
Dương Thiên Khuyết mới nói ra được một nữa đã ngậm miệng không nói nữa, sự tình ở Không Hồn Sơn kia vô luận là thế nào hắn cũng không thể truyền ra được.
Nếu không một khi dính tội mưu sát thái tử Tử Tiêu Vương triều thì dù có là sư phụ Hồng Lâm Đế Gỉa cũng không thể bảo hộ được hắn.
Hắn đã bị Nhiếp Nhân Hùng đánh cho mất khôn rồi.
Bất quá, khi ở Không Hồn Sơn thì Nhiếp Nhân Hùng cùng lắm có thể so với lực lượng của một Bán Đế bình thường thôi, chắc chắn không thể nào có được lực lượng đáng sợ như vậy, còn nếu nói chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà Nhiếp Nhân Hùng đã phát triển đến bực này thì hắn lại càng không tin tưởng.
Cho nên hắn mới hoài nghi trên người Nhiếp Nhân Hùng đang có một đồ vật đặc thù trợ giúp hắn.
Cạnh tranh danh ngạch Chân Mộc Linh Thổ chính là quyết đấu công bằng, không cho phép sử dụng ngoại lực.
"Ta có dùng ngoại lực hay không thì ngươi không nhìn ra được đâu, dù có là những Đế giả trong Tiên Cung kia ra xem cũng không thể nào biết được."
Tịch Thiên Dạ khoanh tay thản nhiên nói.
Khi ở trong Không Hồn Sơn hắn đã thu thành Đạo Minh Hoàng Thi Văn số bảy, chỉ dùng lực lượng đơn thuần đã không chênh lệch gì với Bán Đế trải qua một lần Sinh Tử kiếp, huống chi Minh Hoàng Luyện thi đặc thù vô cùng, mà lại được sử dụng trong tay hắn thì dù cho đối phó với một Bán Đế nhị kiếp cũng không cónvấn đề.
Một tên Dương Thiên Khuyết căn bản không có chút uy hiếp nào cả.
Dương Thiên Khuyết nghe thấy vậy sững sờ, bỗng nhiên nhìn về phía đám mây trong Thiên Cung, trong lòng từ từ chìm xuống.
Nếu như Nhiếp Nhân Hùng sử dụng ngoại lực thì dù cho hắn không thấy được nhưng đám Đế giả trong Thiên Cung cũng sẽ phát hiện, nhất định có thể tìm ra vấn đề.
Dù sao Đế giả tìm hiểu được pháp tắc hoàn chỉnh, tương hợp với Đế pháp trong thiên địa, tu sĩ phổ thông dù sử dụng bất kỳ lực lượng gì cũng không thể che giấu được tai mắt của bọn hắn.
Có Thần Long Thiên Nữ chủ trì đại hội lần này thì ai có thể công nhiên gian lận mà không bị phát hiện?
Hiện tại trong Thiên Cung không có nửa điểm động tĩnh, cũng không có bất cứ Đế giả nào đứng ra lên tiếng hiển nhiên là Nhiếp Nhân Hùng không có gian lận mà đang dùng lực lượng của bản thân mình.
"Làm sao có thể!"
Dương Thiên Khuyết căn bản không thểtưởng tượng được tại sao Nhiếp Nhân Hùng lại sở hữu một sức mạnh đáng sợ như thế?
Hắn không phải lần đầu tiên diện kiến Nhiếp Nhân Hùng, trước kia Nhiếp Nhân Hùng chính là một tên phế vật, chỉ là nhân vật mang tính tiêu chí, ngoại trừ việc có được một phụ thân tốt thì cơ bản không có cái gì nữa.
Không chỉ có Dương Thiên Khuyết mà toàn bộ Thiên Cung, thậm chí cả Thiên Cự sơn mạch cũng chấn động rất mạnh.
Tất cả Đế giả có mặt ở trong Thiên Cung đều quay sang nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ ngoài ý muốn.
Việc liên quan đến Nhiếp Nhân Hùng cùng với Dương Thiên Khuyết thì dù cho những Đế giả như bọn họ cũng nghe thấy. Nhưng tin đồn lại hoàn toàn tương phản với việc bọn hắn tận mắt trông thấy đây.