"Đế Giả, toàn bộ đều là Đế!"

Trên chếm hạm cổ lão khổng lồ kia cơ hồ đều là Đế Giả, mà khí tức bọn hắn phát ra còn mạnh và khủng bố hơn cả những Đế Giả ở trong Vân Đoan Thiên Cung trên Thiên Cự Phong.

Cả vùng Thiên Cự Sơn câm hư hến, tất cả mọi người đều sợ hãi bất an, không ai dám nói chuyện, sợ không cẩn thiện liền sẽ bị những Đế Giả kia chú ý, tự mang lại họa sát thân cho mình.

Sắc mặt Lục Hoàng tán nhân ngưng trọng, hắn đã đánh giá Mộ Thương thánh thành rất cao, nhưng không ngờ vẫn đánh giá thấp bọn hắn.

Thì ra ngũ đại đế trong truyền thuyết đều là thượng vị Đế Giả, mà Đế Giả trên chiến thuyền kia đều không kém hắn bao nhiêu, thậm chí trung vị Đế Giả mạnh hơn hắn còn có bảy - tám tên, lực lượng như thế sợ là dốc hết toàn bộ Thiên Cơ thánh thành cũng không thể chống lại.

"Sao Mộ Thương thánh thành lại có nhiều trung vị Đế Giả thế được chứ? Chẳng phải đỉnh cao của đại lục Nam Man chỉ là hạ vị Đế Giả, căn bản không thể nào tu luyện thành trung vị Đế Giả sao?"

Trân Như Phong rung động nói. Phụ thân Thương Viêm Đế Chủ cũng chỉ vẻn vẹn là hạ vị Đế Giả mà thôi, mà không chỉ phụ thân hắn, ba vị Đế Chủ của Tử Tiêu vương triều cũng đều là hạ vị Đế

Giả, ở đại lục Nam Man không hề có một trung vị Đế Giả nào tồn tại.

Sau khi có được sự phụ trợ của khối vụn Tổ Thần Bia, mặc dù ở trên đại lục Nam Man đã có thể tu thành Đế, nhưng cũng chỉ là hạ vị Đế Cảnh mà thôi.

Ở đại lục Nam Man cơ hồ không có hi vọng tu thành trung vị Đế Giả. Tứ đại chí cường giả của Thiên Cơ thánh thành có thể tu thành trung vị Đế Giả không phải bởi vì bọn họ phá vỡ cực hạn thiên địa, mà bởi vì bọn họ căn bản

không đột phá ở trên đại lục Nam Man.

Bọn họ chịu đựng nguy hiểm cửu tử nhất sinh tiến về những mật địa cấm khu kia để tu luyện, dưới cơ duyên xảo hợp mới may mắn đột phá thành công.

Đây cũng là vì sao mà chí cường giả trong Thiên Cơ thánh thành chỉ có bốn người, bởi vì thực sự quá khó khăn, những mật địa cấm khu kia dù là Đế Giả tiến vào cũng là cửu tử nhất sinh.

Đương nhiên, dù là hạ vị Đế Giả thì sự chênh lệch với nhau cũng rất lớn.

Trong hạ vị Đế Cảnh được chia thành Nhất Trọng Đế Cảnh và Nhị Trọng Đế Cảnh, sự chênh lệch giữa hai bên vô cùng to lớn, ba vị Tử Tiêu Đế Chủ chính là Nhị

Trọng Đế Cảnh.

Nhị Trọng Đế Cảnh trong toàn bộ Thiên Cơ thánh thành cũng vô cùng thưa thớt, phàm là xuất hiện thì địa vị liền có thể vượt xa xa tất cả Đế Giả phổ thông.

"Sao trung vị chí cường Đế Giả của Mộ Thương thánh thành lại nhiều như thế, làm sao địch lại được đây? Sao bọn hắn lại mạnh thế được?"

Dương Thiên Khuyết không thể tin nổi, trong mắt tràn đầy sợ hãi. Trên một chiếc chiến thuyền của Mộ Thương thánh thành liền có bảy - tám trung vị Đế Cảnh rồi, cơ hồ có thể nghiền ép triệt để Thiên Cơ thánh thành trong nháy mắt.

"Bởi vì Mộ Thương không ở trên đại lục Nam Man."

Họa Tâm tiên tử nhìn chằm chằm lên bầu trời, mặt không đổi sắc, thản nhiên nói.

Cái gì!

Lời nói này khiến cho Họa Các triệt để sôi trào, mọi người đều trợn mắt há mồm. vôi vàng nhìn về phía Hoa Tâm tiên tử.

Mộ Thương không ở trên đại lục Nam Man??

"Họa Tâm tiên tử, lời này có ý gì?"

'Tất cả mọi người cũng đều đang thắc mắc, dù là Trần Như Phong và Dương Thiên Khuyết cũng không ngoại lệ, dù bằng vào thân phận của bọn hắn cũng

không thể biết được bí ẩn trong đây.

Mộ Thương thánh thành - một trong ngũ đại thánh thành của đại lục Nam Man sao lại không ở đại lục Nam Man!??

"Không phải Mộ Thương thánh thành không ở trên đại lục Nam Man, mà mà Mộ Thương không ở trên đại lục Nam Man."

Họa Tâm tiên tử liếc nhìn đám người một chút, thản nhiên nói. Rất nhiều người vẫn nghỉ hoặc như cũ, chuẩn bị tiếp tục hỏi lại thì bỗng nhiên thiên địa lại bỗng nhiên rung chuyển lần nữa.

"Đã tới thì cút ra đây đi, làm gì mà trốn trốn tránh tránh."

Ánh mắt người mặc áo bào màu xanh lục của Mộ Thương thánh thành bỗng nhìn về phía chân trời, âm thanh chấn động khắp nơi, khiến cho thiên địa cũng phải run rẩy.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, ở phía đông sơn mạch Thiên Cự có một vòng tử dương chậm rãi bay lên, tản ra vô tận quang mang, chiếu sáng khắp cả sơn mạch Thiên Cự, chẳng khác nào muốn thôn phệ mọi thứ.

"Hạo dương đăng không, tử khí đông lai, kia là Hoàng Đạo Tử Khí trong truyền thuyết!"

Có người rung động nói.

Có một vị lão nhân mặc long bào màu tím bước ra từ trong Hoàng Đạo Tử Khí, cả người tản ra một cỗ hoàng đạo đế khí mênh mông như biển, tựa như thiên quân trên trời cao giáng xuống, phía sau lão là ba vị trung niên Đế Giả không giống nhau, đều là long bào ngọc quan, khí phủ thiên địa, hạo nhiên chính khí.

"Tử Tiêu tam Đế Chủ!"

Có người kinh ngạc hét lên, có rất ít người nhận ra lão nhân áo tím đi đầu kia, nhưng ba người phía sau lại cơ hồ không ai không biết, Tử Tiêu tam Đế Chủ, thống lĩnh Thiên Hạ thánh quốc, là quốc gia đứng đầu chư quốc trên đại lục.

Trong mắt rất nhiều tu sĩ Thiên Cơ thánh thành, Tử Tiêu tam Đế Chủ đều là nhân vật trong truyền thuyết, chỉ nghe tên mà chưa thấy người, Chân Long thấy đầu không thấy đuôi. Vậy mà lúc này cả ba người lại đồng theo đi theo sau một vị lão nhân, rất nhiều người đều đang suy đoán lai lịch của lão nhân áo tím kia.

"Hoàng Đạo chí cường, Chu Ngạn Hoàng Chủ!"

Căn bản không cần nghĩ lâu, người có thể có uy thế như vậy chỉ có vị Hoàng Đạo chí cường, là đệ nhất cường giả của chư quốc thiên hạ - Chu Ngạn Hoàng Chủ.

Người này sau khi Thiên Lan kết thúc liền được đồn đại rằng có khả năng đã đột phá thành Đế, về phần thật hay giả thì không ai biết rõ, nhưng có thể khẳng định ở thời kỳ đó lão chính là tồn tại vô địch trên đại lục.

Chu Ngạn Hoàng Chủ ẩn thế không ra, nay đã bước ra khỏi Hoàng Đạo Tổ Miếu khiến cho rất nhiều tu sĩ Thiên Cơ thánh thành đều không khỏi rung động.

Bọn họ còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì ở phía nam lại có một vầng hạo nguyệt chậm rãi bay lên, cơ hồ theo sát tử dương.

"Nguyệt mãn doanh thiên, lãnh huy như sương, đó là Giám Nguyệt pháp tướng của Thượng Nguyên Tông."

Từ trong hạo nguyệt lạnh lẽo ấy cũng có một lão nhân bước ra, sau lưng hắn cũng đi theo ba bốn ngời, trong đó có một người mà mọi người đều biết, chính là đương nhiệm Thượng Nguyên Tông Chủ - Lâm Thiên Hữu.

"Chí cường Thượng Nguyên Tông, Nguyên Hoa Đạo Chủ."

Lâm Thiên Hữu cũng chỉ là người làm nền, thân phận lão nhân áo trẳng mới khiến mọi người sửng sốt.

Theo sát tử dương và hạo nguyệt, ở phía tây Thiên Cự Sơn có một mảng sóng cả trào lên, như là có cả một hải dương từ trên trời lao xuống, bọt nước tung tóe,

phảng phất thiên hà mênh mông rơi xuống từ trên trời.

Một mỹ phụ xinh đẹp lướt sóng đến, nhẹ nhàng mềm mại, mỗi một bước thì sẽ có một cơn sóng lớn phóng thẳng lên trời, phảng phất muốn lật đổ cả bầu trời.

"Trời sắp lật rồi.....

Thân thể Trần Như Phong khế run.

Ngọc Châu và đám người Bách Hành Vũ vội vàng lao tới bảo hộ Tịch Thiên Dạ ở giữa, nếu phát hiện có gì không đúng sẽ lập tức mang theo thái tử điện hạ rút lui.

Thế cục trên trời có thể xưng là Chung Cực Đế Chiến, một khi triệt để bộc phát thì hậu quả khó mà lường được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play