Không lâu sau khi Vụ Sơn Thượng Nhân cáo từ rời đi, Chu Bách Hà liền đi vào phòng khách, tuy hắn và Tịch Thiên Dạ ở trong cùng Hoàng Nguyệt Uyển, nhưng trong lúc Tịch Thiên Dạ bế quan hắn cũng không đến quấy rầy.
"Nhiếp huynh, cuối cùng ngươi cũng xuất quan, nếu không ta chỉ sợ ngươi sẽ bỏ lỡ Long Quả thịnh hội."
Đương nhiên tin tức Vụ Sơn Thượng Nhân đến Hoàng Nguyệt Uyển hắn cũng biết.
"Chu huynh tìm ta có việc gì?"
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Hắn nhận ra rằng Chu Bách Hà tự đến tìm mình chắc chắn không đơn giản như bên ngoài của nó.
"Sau khi ngươi bế quan không lâu, có một người thần bí đưa đến một mật thư mã hóa, yêu cầu ngươi tự tay mở ra, ta thấy ngươi bế quan không ra nên không đi quấy rầy ngươi nên thay ngươi nhận lấy."
Chu Bách Hà vừa nói vừa đi lên đưa cho Tịch Thiên Dạ một viên năng lượng tinh thạch đặc biệt.
'Thư kiện trên Nam Man đại lục được gửi đến không phải toàn bộ đều là thư bằng giấy, một vài lá thư đặc biệt sẽ tồn tại trong một vài bảo thạch đặc biệt, đi qua nhiều lớp mã hóa và tính bảo mật tương đối cao.
Mã hóa thư tín?
€ó chút cổ quái trong mắt Tịch Thiên Dạ, là ai đã gửi cho hắn mã hóa thư chứ.
Hắn liếc Chu Bách Hà, bảo thạch đặc biệt không hề bị động qua tay chân rồi phóng ra một tia thần niệm thăm dò vào bên trong bảo thạch đặc biệt.
Mã hóa thư tín chỉ có thể tra xem một lần, một khi tra xem hoàn tất thì thư tín liền tự hủy. Tùy thuộc vào từng thần niệm khác nhau mà đôi lúc chỉ có một người cố định mới có thể tra xem, tính bảo mật khá cao.
Rất nhanh, thần niệm của Tịch Thiên Dạ liền vùi vào bên trong mã hóa bảo thạch, một hình ảnh hiện ra trước mặt hắn.
Bên trong của một tòa cung điện u ám, một người áo đen đang khoanh chân ngồi, khuôn mặt của hắn mơ hồ, không thể nhìn rõ tướng mạo, mái tóc dài màu đỏ kéo dài trên mặt đất, sự lạnh lẽo bên trong lộ ra vài phần yêu dị.
"Nghe nói ngươi cần Huyền Thiên Ly Hỏa châu, trùng hợp là ta lại có, nếu ngươi muốn có được hãy đến Không Hồn sơn. Hãy nhớ kỹ, ta không hy vọng sẽ có những người khác đi theo, chỉ gặp một mình ngươi. Thân phận của ta ngươi cũng đã biết, nếu có người thứ hai xuất hiện thì ta sẽ lập tức rời đi và ngươi vĩnh viễn đừng mong sẽ đoạt được Huyền Thiên Ly Hỏa châu."
Sau khi người áo đen trong bức họa nói xong thì liền biến mất.
Một viên viên châu tỏa ra lấp lánh kim quang xuất hiện ở vị trí mà người áo đen vừa ngồi. Bên trong kim quang viên châu đó dường như che dấu một tòa biển lửa, tỏa ra hỏa diễm tinh khí rung động lòng người.
"Huyền Thiên Ly Hỏa châu!"
Con ngươi Tịch Thiên Dạ co rụt lại, hắn nhận ra viên trân châu trong bức họa, hẳn cần có ngũ hành linh tài bên trong, hiệu quả của Huyền Thiên Ly Hỏa châu là tốt nhất.
Bởi vì Huyền Thiên Ly Hỏa châu chính là Tiên Thiên linh tài, đều là những thứ hiếm thấy ở tu tiên giới, các tu sĩ cấp thấp căn bản là không có khả năng đoạt được.
Dù sao Tiên Thiên tài liệu có thể so sánh với tiên liệu, tu sĩ Đại Thừa khi đạt được sẽ xem như trân bảo.
Trên Nam Man đại lục có thể xuất tới.
vật này khiến cho hắn không thể ngờ
"Thật thú vị."
Tịch Thiên Dạ hơi nheo mắt, sự xuất hiện của mã hóa thư tín có chút đột ngột. Tên áo đen Bạch Gốt Giáo kia, từ đâu mà hắn lại biết được hắn cần Huyền Thiên Ly Hỏa châu?
Mặc dù tên kia không hề giới thiệu gia môn, nhưng theo trang phục và những thứ trên người hắn có thể đoán được rằng hắn là tu sĩ thuộc Bạch Gốt Giáo.
Bạch Cốt Giáo là một trong tam đại cổ giáo của Hắc Ám thế giới, thế lực và nội tình thâm hậu hơn so với một vài Nhị Lưu tông môn trong Thiên Cơ thánh
thành.
Tam đại cổ giáo cùng nhau hợp lực tạo thành liên minh Hắc Ám, từng là đại siêu nhiên tựa như thế lực thứ sáu của Thiên Cơ thánh thành.
Sở dĩ nói đã từng là vì từ sau ngày Thiên Lan chung kết, Hắc Ám thế giới hoàn toàn chống lại Nam Man đại lục, nhập vào hoài bão của thâm uyên Ma tộc trở
thành chó săn của thâm uyên Ma tộc.
Đó cũng là lý do vì sao bên trong Thiên Cơ thánh thành rất ít nhìn thấy tu sĩ của Hắc Ám thế giới, bọn chúng một khi xuất hiện thì cơ bản đều bị đánh đuổi.
"Nhiếp huynh, là ai đã đưa cho ngươi mã hóa thư?”
Chu Bách Hà tò mò hỏi. Hắn không nhìn qua nội dung thư tín, nếu không Nhiếp Nhân Hùng cũng không thể nhìn ra sơ hở.
"Chỉ là một chút chuyện riêng thôi, ta cần phải ra ngoài vài ngày, Long Quả thịnh hội trước mắt có thể không kịp trở về, Chu huynh xin cứ tự nhiên."