Sau khi lão giả Lôi thị đế tộc xuất hiện thì những tu sĩ khác của Nam Man liên minh cũng dồn dập xuất hiện.

Mặc dù Tịch Thiên Dạ hết sức đáng giận, nhưng lúc này bọn hẳn không thể từ bỏ Tịch Thiên Dạ, bởi vì từ bỏ hắn cũng tương đương với từ bỏ Thiên Lan thần đồ.

Phúc Hải thánh quốc, Bạch Cốt giáo, Vân Thiên cổ quốc, Mộ Khương sơn... Hết thảy thế lực trên Nam Man đại lục đều dồn dập xuất hiện.

Mặc dù lực lượng của bọn hắn đều không mạnh, Hắc Bạch thần thành tuỷ tiện liền có thể trấn áp bọn hẳn, nhưng là đại biểu của Nam Man đại lục, nên lực ảnh hưởng của bọn hắn vẫn rất mạnh. Đừng nói là một tên Hắc Đồng thánh quân, ngay cả thành chủ Hắc Bạch thần thành cũng không dám đại biểu di tích Thiên Lan triệt để quyết liệt với Nam Man đại lục.

Sắc mặt Hắc Đồng thánh quân vô cùng khó coi, hắn nhìn những tu sĩ Nam Man đại lục như nhìn những con kiến hôi, trong mắt lúc thì lập lòe hung quang, lúc thì do dự.

Hắn đang phân vân không biết có nên tàn nhẫn giết toàn bộ tu sĩ Nam Man đại lục hay không.

Trong lòng tộc lão Lôi thị đế tộc lạnh lẽo, lão ý thức được có điều không ổn, Hắc Đồng thánh quân không dễ sống chung, kẻ này là một nhân vật tương đối nguy hiểm.

"Hắc Đồng thánh quân, Tịch Thiên Dạ không phạm phải sai lâm gì. Cho dù hẳn thật sự làm sai, cũng nhất định phải qua Nam Man đại lục thẩm tra cùng xét duyệt thì Hắc Bạch thần thành mới có thể bắt người, đây là hiệp nghị từ thời vạn cổ đến nay của Nam Man đại lục cùng di tích Thiên Lan, nếu ngài không rõ chuyện này, ta tin tưởng thành chủ Hắc Bạch thần thành nhất định rõ ràng, thỉnh thành chủ đại nhân ra mặt làm chủ cho Nam Man liên minh chúng ta."

Tộc lão Lôi thị đế tộc giơ khế lệnh lên, không tiếp tục dây dưa với Hắc Đồng thánh quân, lão quay người hướng về phía Hắc Bạch thần cung rồi bái thật sâu. Thanh âm trùng trùng điệp điệp, trực tiếp truyền vào chín tầng trời.

Minh chủ Nam Man liên minh cam khế lệnh thỉnh cầu, quả nhiên là có hiệu quả.

Lão giả áo bào đen vừa dứt lời, thì bầu trời bỗng vang lên một tiếng thở dài.

Cùng với tiếng thở dài, tại chỗ cao nhất thiên không thành bỗng tỏa ra hào quang đầy trời, chiếu rọi toàn bộ thiên địa, một đạo thân ảnh mông lung thon đài đi ra từ bên trong, từng bước một vào thành.

Người kia tựa như chúng tỉnh chỉ chủ, toàn bộ Hắc Bạch thần thành đều bị bao phủ bởi hào quang cùng hơi thở của hắn.

Một vài tu sĩ tu vi thấp, thấy uy thế cùng uy nghỉ như vậy, sợ là sẽ coi hẳn thành thần,

Cả Hắc Bạch thần thành đều nhìn về phía thân ảnh kia, đúng là vạn chúng chú mục.

“Thành chủ!"

"Thành chủ đại nhân!

Các sinh linh của Hắc Bạch thần thành dồn dập khom mình hành lễ, ngay cả một số tu sĩ Nam Man đại lục cũng không ngoại lệ.

thành chủ Hắc Bạch thần thành chính là tồn tại truyền kỳ nhất trong toàn bộ di tích Thiên Lan, tu vi thông thiên triệt địa, không ai sánh bằng.

Hơn nữa tại Hắc Bạch thần thành, hẳn không gì không làm được, giống như một vị thần.

Chỉ vẻn vẹn mấy bước, Hắc Bạch thành chủ liền từ không trung bước vào thành, xuất hiện tại vùng trời Đấu Chiến cung.

Đó là một người trung niên áo trắng, bề ngoài như một thanh niên trai tráng, nhưng mái tóc dài của hắn như máu, từng sợi bay lượn trên không trung.

Toàn bộ Hắc Bạch thần thành đều sùng kính nhìn hắn, ngay cả những tộc trưởng cùng tộc lão của thần tộc cũng không ngoại lệ.

Sau khi Hắc Bạch thành chủ xuất hiện, hắn không nhìn Tịch Thiên Dạ, cũng không nhìn Hắc Đồng thánh quân cùng lão giả áo bào đen, mà lại nhìn Thải Thận Nhi.

"Một đêm ba năm trước ta xem thiên tượng, dự cảm tại di tích Thiên Lan sẽ phát sinh tai nạn lớn, thậm chí rất có thể sẽ quan hệ đến sinh tử tồn vong của nơi này. Vốn dĩ ta nghĩ sẽ một mình ngăn trở kiếp nạn, nhưng Thiên Lan thần đồ hoàn chỉnh hiện thế cùng sự xuất hiện của các ngươi lại khiến ta không 'thấy rõ tương lai. Hiện tại xem ra biến cố so với tưởng tượng của ta thì lớn hơn nhiều”

Thanh âm của Hắc Bạch thành chủ tương đối bình tĩnh, nó chỉ như người bình thường nói chuyện nhưng lại có thể khiến toàn bộ sinh linh trong Hắc Bạch thần thành đều có thể nghe thấy.

Chúng ta?

Thải Thận Nhi cau mày, thôn trang bọn họ xuất thế, nhưng tại di tích Thiên Lan thì vẫn che giấu như cũ, ngoại trừ chủ nhân, những người khác không thế biết được.

Ngay cả Thiên nhỉ tỷ tỷ cùng Cổ Sơn đại ca đã trở về thì chắc chẩn cũng sẽ không nói ra.

Tại sao thành chú Hắc Bạch thần thành lại biết?

Hiển nhiên, những thứ mà Hắc Bạch thành chủ biết đến nhiều hơn nàng tưởng.

"Linh Xích Thiên, ngươi còn do dự cái gì?"

Hắc Đồng thánh quân lạnh lùng nhìn về phía Hắc Bạch thành chủ.

Có thể trực tiếp gọi tục danh của thành chủ, tại toàn bộ di tích Thiên Lan cũng chỉ có mấy người, Hắc Đồng thánh quân chính là một kẻ trong số đó.

Lại nói, Xích Thiên Thánh Quân cùng Hắc Đồng thánh quân đều là cường giả tuyệt thế của thần mạch nhân tộc.

Năm đó Hắc Đồng thánh quân cùng Xích Thiên Thánh Quân cạnh tranh vị trí thành chủ, hai người đã tranh đấu mấy trăm năm, sau cùng Xích Thiên Thánh Quân hơn một chút, mới trở thành thành chủ hơn ngàn năm.

"Linh Xích Thiên, tình huống trước mắt ngươi càng hiểu rõ hơn ta. Nữ ma đầu kia đã triệt để thống nhất thâm uyên ma giới, rất nhanh toàn bộ di tích Thiên Lan sẽ xuất hiện nguy cơ sinh tử. Ngươi chẳng lẽ không rõ, sau khi thâm uyên ma giới triệt để thống nhất thì Hắc Bạch thần thành không ngăn được. Huống chỉ ma nữ kia lai lịch bí ẩn khó lường, nguy hiểm đến cực điểm, rất có thể nàng chính là nguyên nhân hủy diệt của di tích Thiên Lan”

"Hiện tại chúng ta chỉ có một biện pháp duy nhất, chính là đạt được Thiên Lan thần đồ hoàn chỉnh, đi tới Thiên Lan thần cung, tìm kiếm cơ hội cuối cùng."

Hắc Đồng thánh quân lạnh lùng nhìn Hắc Bạch thành chủ, đối với Tịch Thiên Dạ nếu không phải Hắc Bạch thành chủ vẫn luôn do dự, hẳn cũng sớm đã động thủ, căn bản sẽ không chờ tới bây giờ.

"Thành chủ đại nhân, Tịch Thiên Dạ chính là người của Nam Man đại lục chúng ta, hắn không phạm phải bất kỳ sai lăm nào, hơn nữa trong lịch sử Nam Man đại lục cũng chưa từng xuất hiện người trẻ tuổi nào có thiên phú như vậy, nếu Hắc Bạch thần thành đối phó hắn mà không có lý do cụ thể, Nam Man đại lục chúng ta tuyệt đối sẽ không để yên."

Tộc lão Lôi thị đế tộc sợ Hắc Bạch thành chủ sẽ nghe Hắc Đồng thánh quân nên lập tức cho thấy thái độ của mình cùng Nam Man liên minh, muốn tạo áp lực cho Hắc Bạch thành chủ.

Hắc Đồng thánh quân nghe vậy cười lạnh:

"Cái gì cẩu thí Nam Man đại lục, một bầy kiến hôi mà thôi, không cần cố kỵ bọn hắn? Bản tọa không tin chỉ vì Tịch Thiên Dạ mà tu sĩ Nam Man đại lục sẽ thật sự không tới di tích Thiên Lan, mặc dù chúng ta cần vật tư của Nam Man đại lục, nhưng tu sĩ Nam Man đại lục cũng vô cùng khao khát bảo vật trong di tích Thiên Lan. Cùng lắm thì về sau cho bọn hắn thêm một điểm lợi ích là được, ta cũng không tin không có tu sĩ Nam Man đại lục nào hợp tác với chúng ta."

Rất nhiều thế lực trên Nam Man đại lục nghe vậy thì hơi biến sắc, chỗ dựa lớn nhất của bọn hãn, chính là quan hệ mậu dịch cùng di tích Thiên Lan.

Nghiêm chỉnh mà nói, di tích Thiên Lan rất khó bỏ nguồn cung cấp tài nguyên như Nam Man đại lục.

Nhưng nếu di tích Thiên Lan thật sự thẳng chuyện này, vậy thì Nam Man đại lục sẽ không còn quyền nói chuyện tại di tích Thiên Lan.

Hơn nữa, lời của Hắc Đồng thánh quân cũng hết sức có đạo lý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play