Cố Khinh Yên biết tỏng rồi, cuộc đánh cược trước mắt đã biến đổi, thậm chí làm cho người đánh cờ cũng sẽ không tự chủ được mà sợ hãi về việc sau khi thẳng sẽ làm thế nào.

Tiền cược trong ván cược này đã cực lớn đã không cách nào mà tưởng tượng nổi, liên lụy đến tất cả sinh linh, tổ chức, thế lực của Hắc Bạch thần thành.

Nếu như bị một người thắng được bút tài phú khổng lồ đó sẽ mang lại ảnh hưởng vô cùng to lớn, thậm chí còn dao động căn cơ của Hắc Bạch thần thành.

Cho nên Hắc Bạch thần thành tuyệt đối sẽ không cho phép Tịch Thiên Dạ thẳng!

"Tịch Thiên Dạ, chúng ta chơi lớn vậy có ổn không?"

Cố Khinh Yên hít một hơi thật sâu, nhìn tỉ lệ cược đang tăng không ngừng kia, nhịn không được kéo kéo ống tay áo của Tịch Thiên Dạ. Là viện trưởng của Học Viện Trường Thương, hình tượng của nàng luôn là một nữ cường nhân trong mắt mọi người, giờ phút này cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

"Sợ cái gì”

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Thấy Tịch Thiên Dạ bình tĩnh như thế.

Cố Khinh Yên cảm thấy vũng tâm hơn

"Ngươi thua cũng không có cái gì, cùng lắm thì tổn thất một khỏa nguyên lực thần châu. Nhưng nếu như... Ngươi thắng, ta đang nghĩ Hắc Bạch thần thành có thể chặt sạch chúng ta hay không. Có một câu gọi là gì mà... Mang ngọc có tội à..."

Chanh Quang đang rất khổ sở, từ khi đi theo Tịch Thiên Dạ đến nay thì nàng chưa bao giờ an ổn một phút nào, hẳn không thể khiêm tốn một chút sao.

"Chủ nhân, chúng ta chơi hơi lớn rồi."

Thải Thận Nhi thè lưỡi ra, điệu bộ có chút hoạt bát đáng yêu. Nàng cũng biết được vấn đề có chút nghiêm trọng rồi, nguyên bản nàng mang theo chủ nhân đến Đấu Chiến cung đánh bạc, chỉ nghĩ là kiếm một ít tài nguyên tu luyện, ai có thể ngờ rằng lại sinh ra chuyện lớn cơ chứ.

“Tất cả ngồi xuống, sợ cái gì."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Chúng nữ thấy Tịch Thiên Dạ vững như bàn thạch, trợn trắng mắt lên.

"Tịch Thiên Dạ, ngươi có thể thẳng sao?" Cố Khinh Yên hiếu kỳ nói.

Tịch Thiên Dạ đang rất tự tin, căn bản không giống giả vờ, nàng cũng không hiểu răng Tịch Thiên Dạ tự tin về cái gì.

Tịch Thiên Dạ lườm Cố Khinh Yên, híp mắt lại, quăng cục bơ.

Cố Khinh Yên thấy Tịch Thiên Dạ kiêu ngạo như thế, bĩu môi hừ lạnh một tiếng:

“Ta đây hiện tại sẽ đi sòng bạc đặt ngươi thắng, nếu như ngươi thua thì đoán xem ta sẽ làm gì ngươi."

"Khinh yên, ta cũng đi đặt hẳn thẳng. Nếu như hắn thua, chúng ta sẽ kêu hẳn bồi thường tiền."

Cố Vân cũng nheo mắt lại nhìn Tịch Thiên Dạ, sau đó kéo tay Cố Khinh Yên đi ra ngoài, động tác thân mật, giống như tỷ muội tốt với nhau.

Tịch Thiên Dạ đưa ra ánh mắt khó hiểu nhìn hai người, trước đây không lâu hai người còn là oan gia ngõ hẹp, không hợp mắt nhau, làm sao trong nháy mắt đã biến thành chị em tốt với nhau rồi... Tịch Thiên Dạ không hiểu nổi...

Hắn suy nghĩ kỹ một chút, từ khi nào thì quan hệ của Cố Khinh Yên cùng Cố Vân bắt đầu chuyển biến tốt đẹp nhỉ... Ân, hắn là sau khi Thải Thận Nhi xuất hiện à..

Từ khi Thải Thận Nhi ở bên cạnh hắn thì quan hệ của Cố Vân và Cố Khinh Yên đã bắt đầu chuyển biến.

Bình thường thì hai người ai cũng không phục ai, thế mà có thể ở trong một ngày ngắn ngủi liền tốt lên.

Tịch Thiên Dạ theo bản năng nhìn về phía Thái Thận Nhị, hắn là Thải Thận Nhi có năng lực xúc tiến quan hệ của người khác.

Thải Thận Nhi thấy chủ nhân nhìn thẳng vào mình thì hơi ngượng ngùng quấn quấn lọng tóc nói:

“Chủ nhân, ta không có tiền."

"Cái gì không có tiền?" Tịch Thiên Dạ lấy lại tinh thần.

“Ta không có tiền mua chủ nhân thắng."

Thải Thận Nhi cúi đầu, móc móc túi, sau đó vươn ra đặt ở trước mặt Tịch Thiên Dạ, trong lòng bàn tay rỗng tuếch. Nàng nghĩ là chủ nhân nhìn nàng có ý muốn hỏi là vì sao nàng không đi đặt cược hẳn thẳng.

Tịch Thiên Dạ liếc mắt, buồn cười mà nói: "Sau khi thắng ta phân cho ngươi một ít”

Giai đoạn thứ hai của cuộc thi thuộc về 32 người đứng đầu, quyết định ai sẽ đứng nhất của cuộc thi Thôi Xán Chỉ Tỉnh.

Làn sóng đánh cược vẫn diễn ra sôi nổi ở Hắc Bạch thần thành, đồng thời giai đoạn thứ hai của cuộc thi xếp hạng ở Đấu Chiến cung cũng đang tiến hành.

Toàn bộ quá trình dựa theo phương thức bốc thăm truyền thống để chọn đối thủ, sau đó từng người bị đào thải.

Đương nhiên, nếu vận khí không tốt ngay khi bắt đầu đã gặp được đối thủ rất mạnh mà bị thua, vẫn có một lần thi đấu.

Tỷ như nguyên bản có cao thủ vị trí thứ mười, kết quả ở vòng thứ nhất đã gặp được Linh Thiên Dụ hoặc là Long Phù sơn, từ đó bị đào thải một cách thê thảm. Như thế thì còn có thể thi đấu ở trận thứ hai. Dĩ nhiên, nếu thi đấu cũng thất bại, thì mang ý nghĩa đã thất bại hoàn toàn.

Không khí của Đấu Chiến cung hừng hực nóng, toàn bộ Hắc Bạch thần thành có vài ức người đến đây xem chiến.

Bởi vì trận chiến thuộc về top 32 trở đi, mới là phần chói mắt nhất của Thôi Xán Chỉ Tinh, quyết định được những người ưu tú nhất của Hắc Bạch thần thành.

Mà giới này có một khác biệt rất lớn, đó chính là đánh cược kinh thiên.

Trận đánh cược này cơ hồ có liên quan đến toàn bộ thành dân của Hắc Bạch thần thành, cũng là vì cái này nên giải thi đấu Thôi Xán Chỉ Tỉnh trở nên sôi động chưa từng thấy.

Chiến đấu top 32 phân phối ở trong một không gian rất nhỏ.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
2. Họa Gió Tô Mây
3. Con Chó Của Pavlov
4. Cùng Tấn Trường An
=====================================

Tu vi của bọn hắn như thế thì không có khả năng tái sử dụng lại sàn đấu, toàn bộ đều dùng không gian cỡ nhỏ làm chiến trường.

Tịch Thiên Dạ ngồi một mình trong một cung điện tráng lệ, xung quanh trống rồng, không có những người khác.

Cung điện được xây dựng sau chiến khu, mỗi người của top 32 sẽ phân phối đến một tòa cung điện đăng sau chiến khu, mà còn cách ly lẫn nhau, để tránh việc trước thời điểm chiến đấu diễn ra chuyện ngoài ý muốn.

Ngày đầu tiên của cuộc thi xếp hạng top 32, mỗi người đều có thế chọn một đối thủ và làm một trận quyết đấu.

Đối thủ của Tịch Thiên Dạ là số mười bảy, chỉ là một danh hiệu đơn giản, không biết tin tức cụ thể, được.

Trước khi bắt đầu thì ai cũng không biết đối phương là ai, tính bảo mật tương đối cao.

Một lúc lâu sau loa phóng thanh rốt cục vang lên, nhắc nhở Tịch Thiên Dạ.

Tịch Thiên Dạ chuẩn bị chiến đấu, rất nhanh, một lối đi đã xuất hiện giữa không gian đại điện.

Hắn một bước bước vào không gian trong đường hầm, bóng người biến mất trong nháy mắt, thời điểm xuất hiện lần nữa thì cả người đã đứng thẳng trên một tòa núi tuyết.

Gió tuyết đan xen, gió lạnh tới thấu xương, đập vào mắt đều là một mảnh tuyết trắng mênh mang, tâm nhìn rất ngắn, ánh mắt mơ hồ, càng xa càng chỉ có thể nhìn thấy núi tuyết cao thấp,

Nơi đây chính là một tòa Tuyết Vực tự nhiên, lực lượng Băng thuộc tính và Thủy thuộc tính giữa thiên địa này phát triển tương đối nồng đậm.

Toàn bộ không gian chiến trường của Đấu Chiến cung đều mang tính ngẫu nhiên, cho nên có thể gặp phải bất cứ hoàn cảnh nào.

Có một số hoàn cảnh có lợi cho bản thân chiến đấu, cũng có một số hoàn cảnh lại bất lợi cho bản thân phát huy.

Cái gọi là thiên thời địa lợi nhân hoà... Muốn có được lợi thế địa lợi, hết thảy người dự thi đều chỉ có thể trông chờ vào vận khí.

"Ha ha, Tịch Thiên Dạ, trận đầu tiên không ngờ lại để cho ta gặp ngươi... Tốt Quá tốt rồi!”

Một thanh âm ngạc nhiên vang lên giữa đất trời, nơi phát ra thanh âm kia có vẻ hơi xa. Tịch Thiên Dạ đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên một tòa núi tuyết với khác vách đá dựng đứng, một thanh niên áo trắng lông mi trắng cường tráng đứng thẳng.

Người này đứng trong gió tuyết lại phẳng phất như hòa làm một thể cùng với gió tuyết ở giữa thiên địa, tản ra một cỗ khí tức đặc thù lạnh lẽo vô cùng.

“Người của Hàn Diễm linh tộc."

Tịch Thiên Dạ vừa nhìn thấy thanh niên áo trắng lông mi trắng kia, cười nhạt một tiếng... Quan sát hắn, lại khẽ liếc nhìn gió tuyết phủ đầy giữa thiên địa... Khẽ lắc đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play