Trong nội thành Lô Hề, kể cả những tòa cung điện cổ lão, đều xảy ra tình cảnh cảnh tượng.

Vốn dĩ, Uyển Thù lâu trắng trợn bán Thiên Lan lệnh, tất cả thế lực mạnh mẽ đều có thể lấy được một hai khối, lúc này hẳn là phải rời thành đi tìm kiếm cơ duyên.

Thế nhưng tình huống quỷ dị xuất hiện, những tông môn hoặc gia tộc có được Thiên Lan Lệnh lại có một ít không rời đi, mà vẫn như trước ở lại trong thành, lặng lẽ ẩn núp.

Ánh mắt bọn họ đều nhìn về Uyển Thủ lâu.

Kỳ thực không cần phải nói trắng ra, rất nhiều người đều rõ ràng nguyên nhân gì

Tuy là sâu trong di tích Thiên Lan có vô thượng eơ duyên, nhưng những thứ đó đều mịt mờ không rõ, chỉ bằng vào vận khí mà tìm.

Nhưng trong thành Lô Hề này, lại có một cái cơ duyên lớn tồn tại, chính là Uyển Thủ lâu

Mấy ngày qua, Uyển Thù lâu không ngừng ngưng tụ của cải đã đạt đến mực độ kinh thế hãi tục, gần như nắm giữ tất cả gia sản của mọi người, kể cả gia sản của trên trăm vị thánh nhân cũng nằm trong đó.

Bây giờ Uyển Thù lâu có bao nhiêu của cải, đó là một con số không ai không dám nghĩ tới

Huống hồ, Trong Thiên Bảo cung đến cùng còn có bao nhiêu khối Thiên Lan lệnh, vẫn là một điều bí ẩn.

Nói không chừng còn có một ngàn khối...

2,000 khối.

Thậm chí là nhiều hơn!

Hoặc là Thiên Bảo Cung nắm giữ phương pháp luyện chế Thiên Lan Lệnh.

Tài phú cực lớn a!

Dù là ở thánh quốc thì đây vẫn là một món tài phú vô cùng khổng lồ.

"Tịch Thiên Dạ hẳn muốn làm gì!” Cố Khinh Yên nhíu chặt lông mày, khuôn mặt ưu sầu.

Bây giờ bầu không khí trong thành Lô Hề quá khẩn trương, mỗi ngày đều đang biến hóa, rất nhiều người nhạy cảm biết được, dường như có chuyện gì đó sắp sửa phát sinh

Cho dù những thế lực bản thổ thành Lô Hề cũng không ngừng chú ý tới Uyển Thù lâu.

Đạo lý tiền tài không lộ ngoài thân ai cũng hiểu.

Nhưng Tịch Thiên Dạ đã thu thập toàn bộ tài sản của các thế lực, chuyện này hoàn toàn không thể che giấu.

Bây giơ đến cùng có bao nhiêu con mắt dõi theo hắn, sợ là không ai đoán được.

"Viện trưởng, làm sao bây giờ?"

Vu Ứng Hải nghiêm túc nói, khuôn mặt rất nghiêm nghị. Đối mặt với thế cục trước mặt, hắn chỉ là một tên đại tôn nhỏ như bụi trăn, không cách nào giúp đỡ Tịch Thiên Dạ

"Hắn quá tham lam, trắng trợn không kiêng dè."

Cố Khinh Yên than nhẹ một tiếng.

Nếu như chỉ bán mười khối Thiên Lan lệnh, uy danh của Cung chủ Thiên Bảo còn có thẻ trấn an được lòng người. Nhưng bây giờ, đối mặt với dụ hoặc lớn trước mắt, e là những thế lực kia dám không màng sống chết, điên cuồng một kích, ai còn quan tâm một vị Cung Chủ.

Nếu thánh quốc Thiên Dương ra tay, như vậy các thế lực còn lưu lại trong thành cũng sẽ thừa nước đục béo cò, thánh quốc Thiên Dương đi đầu, bọn họ cũng có thể phân một chút canh thừa.

“Trước khi đến đây, sư tôn đã cho ta một tấm phù hộ mệnh, hy vọng có thể phát huy được tác dụng.” Cố Khinh Yên có chút bất đắc dĩ nói

Trong một tòa cổ viện u tĩnh, Cố Vân chậm từ trong mật thất bế quan đi ra, khí chất cả người đã phát sinh biến hóa rất lớn.

Nàng đứng ở một chỗ, tuy rằng vẫn ôn nhu như nước, điềm tĩnh thanh nhã. Nhưng cả người lại tỏa ra khí thức cao quý như cửu thiên thần hoàng, lại băng lãnh như luyện ngục ma thần.

"Tiểu thư, ngươi thật sự có được U Điệp Kinh trong truyền thuyết sao?"

Chanh Quang nhìn chấm chãm tiểu thư, đến giờ nàng vẫn không dám tin. U Điệp Kinh được xưng là bán thần chỉ sách, là vô thượng truyền thừa của nhân tộc, thế mà thật sự bị tiểu thư tìm tới rồi.

Vốn dĩ Chanh Quang luôn cho rằng chuyến đi này hoàn toàn là công dã tràng.

Nhưng giờ phút này, tiểu thư có biến hóa kinh người, khí tức cao quý không cách nào miêu tả.

Cố Vân khẽ mỉm cười, ánh mắt chậm rãi nhìn.

phía Uyển Thủ lâu, chẳng biết vì sao, trong lòng đột nhiên cảm thấy ngọt ngào.

Chanh Quang thấy vẻ mặt của tiểu thư, đột nhiên cảm thấy buồn bực.

“Tiểu thư, ngươi nhớ hân làm gì, ngươi cũng không biết, hẳn sắp chọc thủng trời rồi" Chanh Quang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói.

"Chuyện gì?" Cố Vân hơi sững sờ, mấy ngày qua nàng vẫn bế quan tu luyện, cũng không biết trong thành Lô Hề đã xảy ra chuyện gì.

Chanh Quang làm dáng vẻ chỉ tiếc mài sắt không nên kim, rất nhanh nói rõ toàn bộ những chuyện đã xảy trong mấy ngày qua.

“Tịch Thiên Dạ điên rồi sao, vốn là một thánh quốc Thiên Dương đã khó giải quyết rồi, bây giờ hắn còn có tâm trạng làm ăn, thật sự là quá tham lam mà?"

"Chanh Quang, đừng nói hẳn như vậy, từ trước đến nay Tịch Thiên Dạ làm việc luôn có kế hoạch của chính mình." Cố Vân hơi khẽ cau mày nói.

Chanh Quang thấy tiểu thư không thích, lập tức ngậm miệng không dám nói xấu Tịch Thiên Dạ nữa, nhưng trong lòng âm thầm không cho là đúng, tiểu thư a tiểu thư, ngươi đây là bị Tịch Thiên Dạ cho ăn thuốc gì rồi a! Hắn đang tìm đường chết a, ngươi còn nói hắn có kế hoạch, hẳn có thể có kế hoạch gì? Bây giờ toàn bộ tụ sĩ trong thành đều hận không thể vọt tới Uyển Thù lâu, cướp sạch toàn bộ gia sản của hắn.

Cố Vân đưa mắt nhìn về Uyển Thù lâu, đôi mắt trở nên kiên định, mặc kệ xảy ra chuyện gì, nàng vẫn sẽ vĩnh viễn đứng bên cạnh hắn.

Uyển Xu lâu, ở trong không gian Tiểu Thiên Địa Tu Di Trận, Hoa Nhất Nhiên cùng mấy người Trương Thanh Vinh cung kính đứng trước mặt Tịch Thiên Dạ, ánh mắt tràn đầy sùng kính.

"Chỉ còn dư lại ba ngày, đã bỏ đầy đủ linh thạch vào hóa linh lô chưa" Tịch Thiên Dạ chậm rãi mở con mắt ra, nhìn mấy người trước mắt hỏi.

"Hồi bẩm chủ nhân, đã bỏ đủ linh thạch vào trong hóa linh lô, nhưng công tác khác cũng đã chuẩn bị xong."

Hoa Nhất Nhiên cung kính nói

Tịch Thiên Dạ nghe vậy gật gù, đại trận Tạng thiên pháp tướng cần phải hấp thu lượng lớn linh khí mới có thể ngưng tụ thành.

Lúc còn ở học viện Trường Thương, Tịch Thiên Dạ triển khai thủ đoạn nghịch thiên, khai thông âm mạch, thiên dương mạch, ngưng tụ toàn bộ linh khí thành Trường Thương, trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày mới ngưng tự thành công đại trận Tạng thiên pháp tướng.

Nhưng bây giờ hẳn không có nhiều thời gian như vậy, chỉ có thể sử dụng lượng lớn tài nguyên đi lấp bố, không tiếc tiêu hao tất cả để thôi hóa đại trận Tạng. thiên pháp tướng.

Cũng may những ngày qua bán đi lượng lớn Thiên Lan lệnh, bằng không hắn cũng không thể bố trí không được đại trận Tạng thiên pháp tướng.

Có được nhiều tài nguyên như vậy, nhiều nhất là hai ngày nữa đại trận Tạng thiên pháp tướng sẽ triệt để thành hình.

"Mấy người các ngươi cực khổ rồi."

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, hẳn vẫy tay, một vệt ánh sáng màu xanh bỗng nhiên từ sâu trong Tu Di Thiên Địa bay ra, ngoan ngoãn rơi vào tay Tịch Thiên Dạ.

Đó là một thanh cổ kiếm màu xanh, hào quang lập lòe, không ngừng nhảy nhớt trên tay Tịch Thiên Dạ, rất sống động, dường như có sinh mệnh vậy.

Mỗi một lần nhảy lên đều có từng ánh kiếm xẹt qua hư không, dường như muốn chém rách hư không.

“Hoa Nhất Nhiên, kiếm này ban tặng ngươi" Tịch Thiên Dạ cong ngón tay búng một cái, thanh cổ kiếm kia lóe lên một cái liền xuất hiện trước mặt Hoa Nhất Nhiên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play