Mộ Khanh vẫn đang chờ đợi, chờ đợi người con gái ấy lần nữa xuất hiện.
Bao năm trôi qua, tóc anh dần dần nhuốm màu thời gian, nhưng vẫn không chờ được người anh luôn mong ngóng.
Anh vĩnh viễn cũng không biết được, đêm hôm đó âm thanh tuyệt tình lãnh khốc đó của anh là lời tiễn biệt cuối cùng của anh dành cho cô, là lần cuối anh nghe được âm thanh của cô. Sau đêm đó cô đã chìm vào trong dĩ vãng, chôn mình trong bãi đất hoang lạnh lẽo đó..