Có người từ nhỏ đã có một loại kỹ năng nào đó trời sinh điểm tuyệt đối, học một hiểu mười. Giống như Tiêu Tấn không hề báo trước nói ra khỏi miệng, hắn chỉ đang dùng giọng điệu rất bình thường nói cho bạn biết hắn nói sự thật.
Yến Trình vốn đang khóc ủ rũ, Tiêu Tấn nói một câu ngắn ngủi lại thả thính cậu đến độ lòng nhộn nhạo, đây mới là cao thủ chân chính!
Yến Trình xuống máy bay mà mắt còn sưng, cậu không đeo kính râm, cũng may không có ai nhìn.
Cậu khịt khịt mũi, hỏi Tiêu Tấn: “Chúng ta đi luôn ạ?”
Tiêu Tấn xem trạng thái của cậu: “Về khách sạn nghỉ ngơi trước.”
Trong căn phòng xa hoa nhất được đặt trước ở khách sạn trong thành phố, Tiêu Tấn hỏi nhân viên lấy mấy miếng dán mắt tiêu sưng giảm mỏi mắt. Yến Trình nằm trên ghế đắp, mới biết hắn cho cậu nghỉ ngơi trước là để đôi mắt bớt sưng.
Rõ ràng là cậu xem tivi không khống chế được cảm xúc khóc thành như vậy, hành vi rất ngây thơ, nhưng Tiêu Tấn không nói nặng lời với cậu một câu nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT