Vị trí mà Yến Trình ngã xuống vi diệu đến độ làm nguời ta lúng túng.
“... Yến Trình.”
Yến Trình đang ngủ say, sao mà đáp lời Tiêu Tấn được. Tư thế ngủ của cậu cũng cực kỳ ngoan ngoãn, gương mặt và khí chất của cậu vốn thuộc về kiểu ôn hòa không có tính công kích, rất dễ khiến người ta sinh ra hảo cảm. Tiêu Tấn không gọi cậu dậy được, đành không gọi nữa, vươn tay nâng gáy cậu, chậm rãi dịch lên gối.
Hắn không rời đi ngay mà ngồi cạnh nhìn Yến Trình không chớp mắt. Một cậu nhóc trẻ tuổi như thế, chưa trải qua chuyện gì, chưa từng trải đời. Nếu Cục đo lường không ghép đôi, Tiêu Tấn sẽ không có tiếp xúc với cậu nhóc như Yến Trình.
Tiêu Tấn chăm chú nhìn Yến Trình, đứng dậy định đi ra ngoài. Lúc này Omega lẽ ra đang ngủ say mở to mắt, thẳng tắp nhìn Tiêu Tấn, mơ màng nói: “Em chưa ngủ.”
Tiêu Tấn: “...”
Dường như Yến Trình nhớ ra chuyện vừa rồi, bò lên khỏi chăn, cần cổ nhỏ dài trắng trẻo đẹp đẽ lộ ra dưới áo ngủ đáng yêu rộng thùng thình. Cái trắng của Yến Trình thiên về trắng khỏe mạnh, trắng đến độ sáng chói, như là trân châu đẹp nhất.
Cậu dùng ngón tay trắng đặt lên mu bàn tay Tiêu Tấn: "Tiêu Tấn, chúng ta vẫn chưa thử xong." Cậu cười, “Ngại quá, em sơ suất.”
Yến Trình nghĩ một hồi, giải thích: “Mà chuyện không liên quan đến anh, em rất ít khi có phản ứng với pheromone của người khác, họ không ảnh hưởng đến em.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT