Từ Bình An tự trở về, Lâm Tư Niệm liền rơi vào trạng thái đứng ngồi không yên.

Lâm phu nhân sau khi nghe nàng thuật lại cuộc nói chuyện giữa An Khang và Thái tử phi trái lại còn khuyên nhủ nàng: “Thái tử phi chưa biết người đứng ngoài cửa là con, cho dù có biết thì cũng phải nể mặt Tạ gia, không thể quang minh chính đại làm khó hai mẹ con ta được.”

Mẫu thân là khuê tú Giang Lăng, trước lúc xuất giá ở khuê các như ếch ngồi đáy giếng, sau khi xuất giá có phu quân và con cái chăm sóc, từ trước đến nay không bận tâm thứ gì. Trong lòng nàng, dưới chân thiên tử là an toàn nhất, Thái tử là người ở phía trên, là quốc vương tương lai sao lại có thể làm khó dễ một đứa con gái như nàng?

Lâm Tư Niệm thấy mẫu thân không hề lo lắng liền vừa bực vừa lo lắng: “Bọn họ sắp lật đổ Tạ gia rồi, còn nể mặt ai nữa! Mẹ à, người biết là trong hoàng thành gấm vóc chất thành núi này có bao nhiêu người biến mất một cách không rõ ràng không, sau khi chết đến xương cốt còn không tìm được. Con không sự Thái tử làm khó mình, chỉ sợ hắn đánh lén. Trong Tạ phủ bây giờ đều là nữ nhân, muốn đụng tay đụng chân quả thực dễ như trở bàn tay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play