Anh ngẩng đầu lên nhìn, thấy Thời Nhan mới chỉ ăn khoảng một phần năm chỗ cơm, cũng chỉ ăn chưa đến một nửa chỗ đồ ăn mà anh mang tới cho cô.
“Sao ăn ít vậy?”
Thời Nhan cắn đũa, nhìn anh: “Em ngủ nhiều quá nên không có khẩu vị.”
Nghe vậy, Chu Mục bật cười.
Đây là lần đầu tiên anh nghe ai đó nói rằng chán ăn vì ngủ quá nhiều.
“Bỏ đi, không ăn thì thôi! Tối nay anh sẽ đưa em đi ăn món gì ngon ngon chút.”
Thu dọn xong, hai người ngồi trong phòng một lúc thì đến gõ cửa phòng chuyên viên trang điểm bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT