Thời Nhan không khách khí mà ném cho Chu Mục một ánh mắt sắc hơn dao. Cô bĩu môi, nghênh ngang đi tới trước tủ quần áo, mở tủ ra nhìn một hồi rồi lấy một bộ quần áo, áo len màu đỏ, một cái quần legging màu trắng và áo khoác len màu đen. Quay đầu lại, thấy Chu Mục vẫn còn đứng tại chỗ nhìn mình bằng ánh mắt đầy ẩn ý, cô nhăn mũi nhìn anh rồi đi vào phòng tắm thay quần áo.
Cô rất nhanh liền thay quần áo xong, cô đi ra, nhìn vào vị trí vừa rồi, cô thấy Chu Mục vẫn đứng ở đó nhìn vào điện thoại. Anh nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu lên, cất điện thoại trở lại túi quần, bước tới chô Thời Nhan. Anh cúi đầu hôn nhẹ một cái lên trán cô rồi nắm chặt tay cô.
“Đi thôi! Chúng ta xuống bên dưới.”
Bàn tay trắng nõn của cô được bao bọc trong bàn tay to đẹp không kém gì cô, bàn tay như được bao bọc bởi hơi ấm, sự ấm áp dường như đang truyền từ lòng bàn tay đến tận trái tim cô. Thời Nhan cúi đầu nhìn bàn tay anh đang nắm lấy tay mình, cô cũng mỉm cười, gật đầu nói: “Vâng!”
Ở tầng dưới, ba Thời đang ngồi một mình trên ghế sofa, ba Chu và mẹ Chu thì ngồi trên chiếc ghế sofa đôi ở bên trái. Ba vị phụ huynh đang nhàn nhã nói về chuyện trong nhà, đôi khi nói đến những chuyện thú vị thì đều không nhịn được mà bật cười. Thời Hàm đảm đương nhiệm vụ bảo mẫu, thỉnh thoảng lại đi pha thêm trà cho bọn họ.
Thời Hàm nhìn thấy tách trà trên bàn trà đã gần cạn, liền chuẩn bị đi pha thêm trà. Anh ta vừa mới đứng lên thì liếc nhìn thấy có bóng người ở trên cầu thang, anh ta quay đầu lại nhìn, hô lớn: “Hai đứa mau xuống đi! Chờ mỗi hai đứa thôi!”
Chu Mục nắm tay Thời Nhan qua đó, ba Thời cũng ngồi dịch sang một bên, để Thời Nhan và Chu Mục ngồi xuống bên cạnh mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT