Bên tai vang lên một tiếng cười khúc khích, Thời Nhan chậm rãi quay đầu lại, liền nhìn thấy tay của Chu Mục đang che miệng lại, khóe miệng anh cong lên, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng mang theo ý cười.
Lúc này Thời Nhan mới nhận ra mình vừa mới gọi ba mẹ anh là gì. Gương mặt trắng nõn của cô lập tức ửng hồng, cô quay đầu lại nhìn ba Chu và mẹ Chu cũng đang cười, vội vàng thay đổi lời nói.
“Cháu chào bác trai, bác gái.” Cô ngượng ngùng gãi đầu: “Cháu… Vừa rồi cháu hồ đồ quá ạ.”
Mẹ Chu đứng dậy đi đến bên cạnh Thời Nhan, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, trên khuôn mặt được trang điểm tinh xảo nở nụ cười hiền từ: “Không sau, dù sao thì không bao lâu nữa con cũng phải đổi cách xưng hô thôi, gọi như vậy cũng không sai.”
Nói xong, mẹ Chu dắt cô ngồi xuống vị trí bên cạnh mình: “Con ngồi đi!”
“Đúng vậy! Con gọi như vậy chúng ta đều rất vui.” Ba Chu cười nói, rõ ràng là ông rất hài lòng với cô con dâu tương lai này.
Thời Nhan mỉm cười, ngoan ngoãn ngồi xuống. Chu Mục cũng ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT