Người con trai này ngày thường vô cùng bình tĩnh lại hư hỏng như vậy, thật sự rất hư. Rõ ràng làm chuyện xấu mà còn có thể bình tĩnh nói ra những chuyện mình làm như vậy, tuy rằng không tới bước cuối cùng, nhưng Thời Nhan vẫn không thể chống đỡ được.
Cô đẩy anh ra, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mặt trời sắp chiếu đến mông.
“Em đói rồi.”
Cô chớp chớp mắt, bộ dạng trông thật đáng thương như một đứa trẻ bị bắt nạt.
Chu Mục cười, quyết định tạm thời buông tha cho cô. Anh xoa xoa đỉnh đầu cô, xốc chăn lên rồi ngồi ở trên mép giường. Thời Nhan kéo chăn bông lên, chỉ để lại một đôi mắt đen nhánh sáng trong trộm nhìn bóng lưng anh. Trước đây đã từng nhìn thấy anh mặc áo ba lỗ và quần đùi, nhưng lúc này lại nhìn thấy trọn vẹn cơ thể anh, cô mới biết, anh thật sự rất phong độ. Điều này làm trái tim nhỏ bé của cô vô thức đập loạn như con nai con chạy loạn. Điều quan trọng nhất chính là da anh rất trắng, đặc biệt tôn da.
Thời Nhan liếc nhìn cánh tay của mình, rồi lại nhìn anh, trông không khác gì cô là mấy.
“Nhìn cái gì?” Một giọng nói từ trên đỉnh đầu truyền tới, không biết anh đã quay lại từ lúc nào, nhìn cô cười: “Đẹp sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play