Chu Mục không nói gì, chỉ đứng dựa vào cô một lúc mới chậm rãi ngẩng đầu lên. Anh đứng thẳng người, buông lỏng bàn tay đang ôm cái eo mảnh khảnh của cô ra rồi đưa tay về phía sau mình nằm lấy tay cô, vây chặt ở trong lòng bàn tay mình.
Vừa mới mở lòng bàn tay ra nên chưa cảm thấy gì, lúc này lòng bàn tay bị Chu Mục nắm chặt lấy, ngón tay cong cong của anh chạm vào chỗ trầy xước vừa mới ngã, cô bị đau khẽ kêu một tiếng, cắn chặt răng.
Đau quá.
Thời Nhan muốn rút tay về, nhưng Chu Mục đã nhận ra có điều gì đó không ổn. Anh lật tay cô lại, hướng lòng bàn tay lên trên, trước mặt hiện ra một vài vết trầy xước, máu xung quanh đã đông lại, trên đó còn dính một chút bụi.
Anh cau mày, đau lòng cầm tay cô lên miệng khẽ thổi vài hơi.
“Sao lại bị như này?” Giọng anh có chút khàn.
Thời Nhan không thành thật mà giải thích: “Vừa nãy không cẩn thận nên bị ngã.” Cô liếc nhìn lòng bàn tay của mình, cười nói: “Không sao đâu, trầy xước một chút thôi mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play