Các bác sĩ và y tá trong bệnh viện đều đi ăn theo từng đợt, thời gian cũng không còn sớm nữa, trong nhà ăn cũng không còn nhiều người lắm, Chu Mục thoải mái nắm tay Thời Nhan đi trong bệnh viện, đi tới nhà ăn.
Mặc dù không có quá nhiều người nhưng vẫn thu hút rất nhiều sự chú ý, trong đó có một số y tá trẻ tuổi phải lòng bác sĩ Chu. Họ nhìn Thời Nhan rồi lại nhìn bản thân mình tự nhận thua cuộc.
Bị nhiều người nhìn như vậy, nói không thẹn thùng thì là giả, nhưng Chu Mục lại thể hiện mối quan hệ của hai người trước mặt mọi người một cách quang minh chính đại như vậy vẫn khiến Thời Nhan cảm thấy rất vui vẻ. Khóe miệng cô cong lên, đôi mắt lấp lánh mang theo ý cười sâu đậm.
Cô lắc lắc cánh tay anh: “Bác sĩ Chu.”
Xung quanh nhiều người nhìn vào như vậy, cô cũng xấu hổ khi gọi hai chữ “Mục Mục”. Chu Mục cúi đầu định nói vài câu với cô, nhưng khi nhìn thấy cô như vậy, anh liền biết cô đang mắc cỡ nên không nói gì nữa.
Anh mỉm cười, nhẹ nhàng “Ừ”.
“Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play