Chu Mục khẽ cười, cúi đầu hôn nhẹ lên môi Thời Nhan: “Không có ý gì cả.”
Thời Nhan khẽ “Hừ”, còn lâu cô mới tin.
“Không có ý gì cả tức là có ý gì đó.” Cô bĩu môi: “Em thật sự rất nghi ngờ, anh vẫn là bác sĩ Chu đúng không?”
Chu Mục nhướng mày: “Anh không phải là bác sĩ Chu thì anh là ai?”
Thời Nhan giả vờ suy nghĩ về nó một cách nghiêm túc, rồi cười nói: “Anh là Mục Mục của em!”
Cô nhón mũi chân lên hôn vào cằm anh.
Từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng nghe người khác gọi mình như thế này. Chu Mục ngẩn người một lúc mới phản ứng lại, anh cúi xuống nhìn gương mặt tràn đầy sự đắc ý của cô, bỗng dưng lộ ra một nụ cười chưa đã cơn thèm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT