Trong phòng khách, Thời Hàm kể lại quá trình mình bị Chu Thanh đùa cợt không đáng một đồng.
Thời Nhan ngồi bên cạnh chống khuỷu tay lên tay vịn ghế sofa, mu bàn tay trùng xuống, đầu cũng hướng xuống dưới. Thời Hàm còn chưa nói xong, cô đã ngáp không biết bao nhiêu lần, hai mắt đỏ hồng rưng rưng nước mắt. Cô vừa chớp mắt một cái, nước mắt liền chảy xuống theo.
Cô thật sự rất muốn vỗ tay cho Chu Thanh, cũng rất muốn cười, nhưng vì lòng tự trọng của anh trai nhà mình mà từ bỏ. Cô buồn ngủ đến mức vừa nghe vừa ngủ gật. Thời Hàm đã nói chuyện sôi nổi gần hai mươi phút rồi, Thời Nhan thật sự không thể nhịn được nữa, mí mắt nặng trĩu đến mức cô phải dùng tay để đỡ nó lên. Cô đưa tay lên lau nước mắt nơi khóe mắt, chờ đến lúc Thời Hàm quay lưng về phía cô thì cô vội bỏ của chạy lấy người.
Vừa mới đi lên phòng, cô liền nghe được Thời Hàm ở bên dưới gọi với lên, cô cười trộm, rồi hét xuống bên dưới.
“Anh, anh yên tâm, lúc nào rảnh em sẽ nghe anh kể chuyện về chị Chu Thanh.”
Nói xong, cô chạy vào trong phòng, đóng cửa “rầm” một cái rồi tiện thể khóa trái lại.
Khóa cửa lại, cô bước đến bên giường, hét “A” một tiếng, rồi quăng mình xuống giường thành hình chữ “Đại” (大): “Buồn ngủ quá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play