Thời Hàm nhìn Chu Thanh rồi đột nhiên cúi đầu xuống, khóe miệng hơi cong lên thành nụ cười.
Một tiếng cười rất nhẹ.
“Anh cười cái gì vậy?” Chu Thanh đang giúp Thời Nhan chỉnh lại cái chăn bông, ngước mắt lên nhìn, hỏi: “Có cái gì buồn cười đâu.”
Nói xong, Chu Thanh còn trợn tròn mắt, sau đó mới cẩn thận giúp Thời Nhan kéo cao cái chăn bông lên một chút.
Sống lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên Thời Hàm bị một người phụ nữ khác ngoài em gái mình phản bác, anh ta tức khắc không nói nên lời.
Khi Thời Nhan tỉnh lại thì đã gần trưa, ba Thời cũng đã tới. Vì công ty có chút việc phải làm nên sau khi mang đồ đạc cần thiết hàng ngày của cô đến thì ông cũng rời đi luôn. Lúc buổi chiều quay lại thì Thời Nhan vẫn còn đang ngủ, Thời Hàm thuyết phục ông vài câu, lúc này ông mới về nhà trước.
Thời Hàm thỉnh thoảng lại ra ngoài nghe điện thoại, Chu Thanh cũng rời đi hai lần. Y tá trưởng là một phụ nữ khoảng chừng bốn mươi, tính tình cũng tương đối nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play