Lâm Y thực ra cũng không hẳn là đang nghỉ ngơi, cô chỉ để cho toàn thân cơ bắp từ từ thả lỏng xuống, thoát khỏi trạng thái căng thẳng liên tục vừa rồi ở bên trong sân huấn luyện. Nhưng tinh thần cô vẫn luôn duy trì sự hưng phấn, đồng thời cũng thu hẹp phạm vi tầm nhìn của Dị Nhãn, cuối cùng chỉ hướng vào chính mình.
Mới vừa rồi ở sân huấn luyện, cơ thể cô đã mệt mỏi chưa từng có, nhưng cô vẫn liên tục khuếch trương năng lực Dị Nhãn. Ngay lúc đó, cô đột nhiên cảm giác linh hồn như muốn thoát khỏi cơ thể, rồi dường như nhìn thấy bộ dáng của phần nguyên văn sinh mệnh bị tàn khuyết của mình.
Lúc này, cô dựa vào ghế sô pha, nhắm mắt, yên tĩnh đến mức không động đậy, trông như đang nghỉ ngơi rất tốt, nhưng nếu lại gần sẽ phát hiện trán cô rỉ ra những giọt mồ hôi li ti, nhãn cầu cũng vẫn luôn run nhẹ.
Cô đang hồi tưởng lại khoảnh khắc nhìn thấy 10% nguyên văn bị tàn khuyết đó, rốt cuộc nó có bộ dáng như thế nào.
Tầm nhìn Dị Nhãn của cô như một mê cung khổng lồ, bên trong chứa đựng tất cả nguyên văn cô từng gặp, bao gồm cả bảy vạn năm cô đã ở trong vũ trụ bao la.
Toàn bộ tinh thần cô chìm vào mê cung đó, tìm kiếm hình ảnh thoáng qua gần như chớp nhoáng, ngay sau đó đã được ghi vào nguyên văn trong tầm nhìn Dị Nhãn.
Nhưng dường như luôn có thứ gì cản trở cô, khiến việc tìm kiếm không thuận lợi.
Vô số nguyên văn, đan xen thành vô số điểm sáng, như những vì sao trong vũ trụ, lướt qua trước mắt cô. Những vệt sáng và đường nét đó, khi thì mãnh liệt, khi thì chậm rãi, khi thì dữ tợn, khi thì dịu dàng, khi thì sáng như sao trời, khi thì chìm vào bóng tối, khi thì bùng nổ sắc màu rực rỡ giống như cực quang.
Mồ hôi trên trán cô càng lúc càng nhiều, bắt đầu nhỏ giọt xuống mặt, hơi thở cũng theo đó nặng nề hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT