Ngay từ đầu, Andrew đã nói với mấy vị huấn luyện viên rằng Lâm Y muốn một mình đấu với cả một đội. Mấy huấn luyện viên chưa rõ chân tướng còn tưởng Lâm Y là học sinh quân đội từ trường khác, lén lút trà trộn vào đây, thấy huấn luyện ở đây thì ngứa tay. Sau khi biết hóa ra chỉ là một nữ sinh bình thường, thậm chí còn không phải là học sinh trường quân đội, huấn luyện viên liền định bụng sẽ trách mắng Andrew vì trò đùa dai này, đây là sân huấn luyện của học sinh quân đội, không phải công viên giải trí cho mấy cô nhóc.
Nhưng Andrew tiếp lời ngay: “Cô ấy vừa mới ở trong khoang mô phỏng, đánh bại chỉ đạo Diêm rồi. Thật đó, chưa đến một phút, đã đánh tan cơ giáp của chỉ đạo Diêm — tan tành!”
Khi nói câu này, Andrew còn cố ý giơ hai tay lên, làm động tác nắm chặt rồi mở ra để nhấn mạnh.
Vị huấn luyện viên kia ngớ người một chút, rồi theo bản năng nói: “Cậu đùa gì vậy!”
“Không đùa.” Andrew nói rồi nhìn sang một huấn luyện viên khác bên cạnh, “Lúc đó huấn luyện viên Hoàng ở phòng điều khiển trung tâm, chắc chắn đã thấy toàn bộ quá trình.”
Mấy huấn luyện viên xung quanh đều nhìn về phía huấn luyện viên Hoàng, huấn luyện viên Hoàng cười: “Đúng là thật, lúc đó tôi còn nghi ngờ khoang mô phỏng bị lỗi.”
“Không thể nào, thật sự có chuyện này sao!” Một huấn luyện viên vẫn không dám tin, “Vậy độ phù hợp giữa tinh thần lực của cô ấy và cơ giáp là bao nhiêu? chỉ đạo Diêm luôn trên 90%, chẳng lẽ cô ấy còn cao hơn chỉ đạo Diêm?”
Huấn luyện viên Hoàng nói: “60%, tôi đã kiểm tra rồi, cô ấy là người bệnh gen.”
Xung quanh im lặng một chút, mấy người bên cạnh cho rằng hắn đang nói đùa, chỉ là trò đùa này hơi nhạt nhẽo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT