Vài phút sau khi xe lăn bánh, Trần Ngũ mới kịp nhận ra một ngàn tinh tệ của Diêm Húc đáng lẽ phải thuộc về hắn ta, ít nhất cũng phải chia một nửa, sao con nhóc kia lại nuốt trọn!
Hắn ta muốn bắt Lâm Y nhả ra một nửa nhưng cũng biết với tính cách của cô thì đừng hòng lấy được một xu. Kỳ lạ là trước mặt cô, khí thế của hắn ta lúc nào cũng không thể bùng lên được. Càng nghĩ Trần Ngũ càng thấy đau khổ, bất giác nghiến chặt răng, vẻ mặt cũng trở nên dữ tợn.
Mã Lục thấy sắc mặt Trần Ngũ không ổn, hơn nữa khí thế của Diêm Húc quá mạnh khiến không gian trong xe như bị thu hẹp lại một nửa. Mọi người đều im lặng khiến không khí càng thêm căng thẳng. Để giảm bớt áp lực, Mã Lục bắt đầu nghịch ngợm hệ thống định vị trên xe. Theo lộ trình hiển thị, họ chỉ cần khoảng mười lăm phút nữa là đến điểm tọa độ mà chủ thuê đưa. Còn chỗ Diêm Húc muốn đến, Hắc Tháp, cũng không xa mục tiêu của họ, chỉ cách vài km.
Mười phút trôi qua êm đềm. Chỉ còn hai ba phút nữa là đến Hắc Tháp thì Lâm Y đột nhiên hơi ngồi thẳng lên, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nheo mắt lại. Diêm Húc cũng mở thiết bị đầu cuối cá nhân, phóng to màn hình với đầy các điểm sáng và ký hiệu.
Sau đó, cả hai gần như đồng thời lên tiếng, giọng điệu vô cùng gấp gáp: “Rẽ trái!”
Trần Ngũ chưa kịp phản ứng thì Diêm Húc dường như đã đoán trước được điều này. Anh ta vừa nói vừa đứng dậy, đột ngột lao về phía trước, chớp mắt đã giành lấy quyền điều khiển của Trần Ngũ, nhấn ga cho xe lao sang trái mấy trăm mét. Giây tiếp theo, vị trí ban đầu của chiếc xe trúng một quả tên lửa, cả xe suýt bị dư chấn hất tung!
Tiếng nổ lớn chấn động màng tai mọi người. Mã Lục và Trần Ngũ bị xóc nảy dữ dội. Sau khi khó khăn ngồi vững, họ gần như theo phản xạ quay đầu lại. Chỉ thấy phía sau khói đặc bao trùm, trời đất tối sầm, các công trình xung quanh lần lượt sụp đổ, như thể ngày tận thế đột ngột ập đến. Cả hai đều kinh hãi. Nửa phút sau, chiếc xe đã cách xa bảy tám km, coi như tạm thời thoát khỏi vùng nguy hiểm. Diêm Húc mới trả lại quyền điều khiển cho Trần Ngũ rồi ngồi lại ghế sau, vẻ mặt không hề thay đổi.
Mã Lục cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói, lắp bắp hỏi: “Anh, vừa rồi, là chuyện, chuyện gì xảy ra?  không phải chúng ta đã trả phí qua đường rồi sao, sao còn bị tấn công!”
Da đầu Trần Ngũ cũng muốn nổ tung, cả người vẫn còn choáng váng vì suýt mất mạng. Lúc này chân hắn ta vẫn còn run rẩy, không có tâm trạng trả lời Mã Lục mà cẩn thận liếc nhìn người phía sau: Làm sao anh ta biết được? Vừa rồi Lâm Y và Diêm Húc cùng lên tiếng, chỉ là giọng của Diêm Húc át đi giọng của Lâm Y, hơn nữa anh ta vừa nói vừa lao về phía trước, ngay sau đó tên lửa đã bay tới nên Trần Ngũ chỉ chú ý đến Diêm Húc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play