Ngày hôm sau buổi biểu diễn, bà Khương được xuất viện.
Khương Tô Mịch đến bệnh viện từ sớm, cùng bà nội kiểm tra lần cuối trước khi xuất viện, sau khi bác sĩ xác nhận bà không còn vấn đề gì, cô quay lại phòng bệnh giúp bà thu dọn hành lý.
Ông nội đi cùng bà nội đến nhà ăn để ăn sáng. Ở trong bệnh viện ba tháng, đồ đạc cũng không nhiều lắm. Khương Tô Mịch mở hai chiếc vali, một bên thu dọn, một bên thì cất đi những thứ không cần thiết. Khi cô mở tủ cạnh giường ra, hai cây gậy màu tím lăn ra. Khương Tô Mịch nhặt nó lên và nhìn, đây không phải là lightstick dùng để cổ vũ cho buổi biểu diễn của cô sao?
Vừa lúc, hai ông bà cô đã trở lại. Cô giơ hai cây gậy ánh sáng, nhìn về phía hai người vừa mới ăn sáng trở về. Ông nội Khương bước tới lấy cây gậy phát sáng từ tay cô rồi cho vào vali: “Chúng ta phải giữ nó làm kỷ niệm, đây là buổi biểu diễn đầu tiên của cháu gái quý giá của chúng ta.”
Khương Tô Mịch ngơ ngác nhìn hai người: “Hai ông bà cũng đi xem buổi biễu diễn ạ?”
Bà Khương bước vào, cười nói: “Vì không thể đến sân khấu được, ông nội cháu đã gọi Tiểu Giang đến hiện trường phát sóng trực tiếp cho chúng ta.”
Không chỉ họ mà cả ông bà và bố mẹ Kỷ Trì Sâm cũng đã xem buổi phát sóng trực tiếp buổi biểu diễn của cô trong phòng bệnh vào tối hôm qua, nghe nói mẹ của Kỷ Trì Sâm còn mang rất nhiều đèn tới để tạo không khí buổi hòa nhạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT