Mùi rượu nồng nặc trên người Khương Tô Mịch kích thích Kỷ Trì Sâm, anh kéo người cô lại, nhíu mày nói: “Em đã uống bao nhiêu thế?”
Khương Tô Mịch muốn đẩy anh ra: “Không cần anh lo.”
Eo lại bị cánh tay rắn chắc giữ chặt làm cô không thể nhúc nhích. Thấy không thể đẩy ra, Khương Tô Mịch khẽ nâng mắt, thoáng nhìn gương mặt nhíu lại của anh.
Trên đầu cảm thấy choáng váng, hai ngón tay Khương Tô Mịch đặt lên mi tâm Kỷ Trì Sâm, đồng thời dùng sức kéo sang hai bên, định giúp anh thả lỏng, giống như dỗ trẻ con: “Không được nhíu mày, sẽ có nếp nhăn.”
Kỷ Trì Sâm thật sự không biết làm thế nào với cô. Không có cách nào nổi giận, không thể nói nặng lời. Kỷ Trì Sâm vùi đầu vào cổ cô, tùy ý tham lam hưởng thụ hơi thở thuộc về cô, sau đó dùng sức mút một cái.
Anh đã quên mất mình làm thế nào để nhịn được hai tháng không liên lạc với cô. Từ sau khi bà nội Khương Tô Mịch nhập viện, Kỷ Trì Sâm liền thay bác sĩ tốt hơn đến chữa trị cho bà, mỗi ngày đều cho người đến báo cáo bệnh tình của bà.
Ba ngày trước khi bà nhập viện, anh và Khương Tô Mịch cũng chưa từng gặp mặt, hai ngày sau thậm chí còn không liên lạc chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play