Mặc dù nói rằng ở trong giới vị biên kịch kia là người không thể đắc tội, nhưng sau khi nghe xong nguyên nhân thì Tần Dực cũng cảm thấy Khương Tô Mịch không hề sai.
Sau khi đưa cô về biệt thự, Tần Dực an ủi cô: “Em đừng lo lắng, chị sẽ giải quyết ổn thỏa.”
Xe của bảo mẫu cũng không lái vào biệt thự, Khương Tô Mịch xuống ở trước cổng rồi đi vào.
Vừa đẩy cửa ra, đã ngửi thấy một mùi thơm bay đến.
Khương Tô Mịch đứng ở trước cửa, thông qua tấm kính thủy tinh ngăn cách giữa phòng bếp và nhà ăn trông thấy bóng lưng của Kỷ Trì Sâm, anh mặc chiếc áo sơ mi màu đen, đeo chiếc tạp dề cũng là màu đen, đang khom lưng đổ nước sốt lên sườn dê, trên bàn ăn đã dọn lên vài món.
Khương Tô Mịch không khỏi liếc nhìn mấy cái tạp dề màu sắc khác nhau treo trên tường bên cạnh phòng bếp.
Nghe thấy tiếng bước chân, Kỷ Trì Sâm bưng món cuối cùng ra: “Đã về rồi à?”
Khương Tô Mịch gật đầu, sau khi rửa tay ngồi xuống cạnh bàn ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play